Chương trước
Chương sau
Lúc cầm tờ đề chính thức trên tay, gương mặt kích động trông thấy rõ, nếu không phải là đang trong kì thi thì tôi đã đứng dậy vui sướng gào thét một trận rồi.

Đề vậy mà vào bài thơ Đồng Chí thật, Tuấn Anh quả nhiên là tiên tri số một trong lòng của tôi.

Trống làm bát vừa vang lên, tôi liền đặt bút, viết lia lịa. Tốc độ nhanh đến mức khiến cô giám thị phải cảm thấy nghi hoặc mà lượn đi lượn lại quanh chỗ của tôi.

Phần đọc hiểu và bài nghị luận xã hội, tôi cũng hoàn thành khá êm ả. Đến bài nghị luận văn học, thì mới là đến giờ toả sáng của tôi.

Vì tối hôm qua và sáng sớm hôm nay, tôi đã dành cả thời gian để đọc đi đọc lại các luận điểm và ý chính để phân tích bài thơ Đồng Chí. Mọi thứ đều được tôi nhớ như in rồi.

" cô ơi, cho em xin thêm tờ nữa!"

Tôi giơ tay xin giấy, cô giám thị kinh ngạc nhìn đồng hồ, sau đó cũng phát giấy thi cho tôi. Không quên dặn tôi ghi rõ thông tin vào tờ thứ hai.

Tôi thật sự phải cảm ơn Tuấn Anh 3000 lần, nhờ cậu ấy mà tôi có thể thoát áp lực ở môn tôi kém nhất rồi.

Tôi kết thúc bài làm của mình, thời gian vẫn còn dư 5 phút. Tôi không ngồi chơi mà kiểm tra lại bài một lần nữa, sau đó kiểm tra thông tin. Chắc chắn mọi thứ đã ổn thoả thì mới bấm tắt bút bi.

5 phút sau, trông đánh vang lên. Cô giám thị ngay lập tức hô to.

" tất cả dừng bút, không ai làm bài nữa. Cô đọc đến số báo danh của ai thì người đó bước lên nộp bài!"

Cả phòng yên lặng, đợi đến cô ấy đọc số báo danh của mình thì đứng lên. Tôi ở khoảng giữa, lúc cầm bài lên thì có bị cô giám thị quan sát kĩ hơn rất nhiều.

Sau khi kiểm tra số lượng, cô ấy cũng cho chúng tôi rời đi. Tôi cầm theo 2 chiếc bút bi đen, chạy ra ngoài bỏ vào trong cặp sách.

Một mạch lao xuống dưới sân trường.

Tại gốc cây phượng gần dãy nhà mới nhất, tôi thấy ba người bạn của tôi đang đứng ở đó.

Phương Anh trông thấy tôi liền phấn khích chạy lại, hai chúng tôi ôm lấy nhau nhảy lên nhảy xuống.

" mày có nghe theo Tuấn Anh không?"

“ tao có!"

Đối tượng được nhắc đến đang lắc đầu cười trừ, cùng Đức Anh đến tách hai chúng tôi ra.

Tuấn Anh đặt tay lên vai tôi, khẽ nói.

" chân mày mới lành, đừng cử động quá mạnh!"

Giọng của cậu ấy như có ma lực, khiến tôi ngây người mấy giây.

" Tuấn Anh ơi, mày là số một luôn!”

Sau đó, mặc kệ hai tai đỏ rực, tôi nắm chặt tay của cậu ấy reo lên. Không nhận ra, đối phương cũng đang xấu hổ đến đỏ hết tai.

" tao cũng không ngờ nó sẽ vào!"



Cậu ấy đưa tay ra sau gáy, nhẽ nhàng gãi. Ánh mắt vẫn nhìn tôi không rời.

" mày đoán đề toán luôn đi mày!”

Phương Anh nói.

" toán thì đoán kiểu gì được!”

Tuấn Anh bất lực nói với con bé.

Sau đó, bốn người chúng tôi bước ra cổng trường để đợi phụ huynh đón về.

Hôm nay, Tuấn Anh và tôi đi cùng nhau, người chở không ai khác ngoài mẹ của tôi

Nhìn thấy chiếc ô tô đen tuyền quen thuộc, tôi cùng Tuấn Anh chào tạm biệt hai đứa bạn rồi chạy ra đó. Chúng tôi đều ngồi ở phía sau.

" làm bài như thế nào!"

" xời, tuyệt không phải bàn luôn mẹ!"

Tôi giơ ngón cái, nhướn người lên nói với mẹ.

" cháu làm cũng được ạ!"

Mẹ tôi nghe Tuấn Anh nói xong, liên tục gật đầu khen hai chúng tôi giỏi.

" thế này thì phải làm bữa lẩu nữa thôi mẹ!"

Tôi hí hửng nói, mẹ tôi đương nhiên sẽ không từ chối.

" xong nốt ngày mai, kiểu gì cũng có lẩu cho hai đứa!"

Tôi và Tuấn Anh nhìn nhau, bật cười. Còn đùa rằng sẽ lấy đó làm động lực phát huy.

Buổi chiều, chúng tôi thi Tiếng Anh. Đương nhiên cả 4 đều làm bài rất tốt.

Chỉ là trong lúc thi, tôi vô tình quay đầu ra cửa sổ lại nhìn thấy một cô giám thị đang khom người dí mặt vào kính đã quan dát phòng. Giật thót tim.

Sáng ngày hôm sau, cũng là ngày thì toán và là ngày cuối cùng kết thúc kì thi tuyển sinh này.

Một lần nữa, nhóm của chúng tôi đều hoàn thành bài thi mà không gặp trắc trở gì.

...Ở đây có 3A1L...

Phương Anh

anh em



lên đồ đi chơi thôi!

Nguyễn Gia Linh

chơi gì thế

/icon thắc mắc/

Vũ Hoàng Tuấn Anh

cô Bình bảo thi sau thì ngày hôm sau sẽ đi chơi luôn

2 ngày một đêm ở Tuần Châu.

Nguyễn Gia Linh

ô vl

tao không biết

Phương Anh

lúc đấy mày đang nằm viện rồi

ơ nhưng mà con Ngọc có đi không?

@Vũ Hoàng Tuấn Anh

Vũ Hoàng Tuấn Anh



thấy danh sách vẫn có tên nó

Đanh ngố

vẫn dám đi luôn à?

Phương Anh

con đấy nhớ

em cho một quyền

dkcjskchakchskchd

Nguyễn Gia Linh

nó sài ngôn ngữ sao hoa luôn rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.