Tuổi thơ của Nguyễn Kỳ An.
.....
Năm học cấp 2.
Tôi với Minh Tiến vẫn là bạn thân, học chung một trường, phân chung một lớp, xếp chung một tổ và ngồi chung một bàn.
Duyên mạnh thật.
Mà Minh Tiến cũng đã bỏ thói quen tặng kẹo rồi, cậu ấy đã phát hiện ra rằng tôi không thích đồ ngọt.
Thay vào đó, thói quen mới của cậu ấy chính là đến nhà chở tôi đi học. Cứ trước giờ học 20 phút là đã thấy Minh Tiến ở trước cửa nhà đợi tôi rồi.
Chiếc xe của cậu ấy thậm chí còn bọc thêm đệm ở phía sau, để tôi ngồi đỡ bị ê đít nữa cơ.
" mày ra sau, để tao chở cho."
Tôi đập mạnh lên vai của Minh Tiến, hùng hổ nói. Nhưng cậu ấy lại từ chối, nhất quyết không nghe theo.
" chân mày không dài như tao, đạp xe sẽ vất vả lắm."
Minh Tiến nói mà không nhận ra bản thân vô tình khích đểu tôi luôn.
Tôi tặc lưỡi, đánh mạnh vào đầu cậu ấy một cái. Bằng tuổi với nhau nhưng Minh Tiến lại cao hơn tôi đến nửa cái đầu, chân cũng do vậy mà được kéo thêm mấy cm.
" à đúng rồi, thấy cái Thảo bên lớp 8A7 có vẻ thích mày đấy."
Tôi bám lên thành yên xe, nói.
Bạn Thảo mà tôi nhắc đến, xinh xắn, học giỏi, tính cách hiền thục và nhẹ nhàng. Chuẩn gu của mấy đứa con trai bấy giờ.
Cũng nay là không phải gu tôi, chứ không chắc tôi đã ghen tị với Minh Tiến đến đỏ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2865995/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.