Không hiểu chuyện gì là thật, nhưng khi nhìn thấy một người định đánh lén Minh Tiến từ phía sau. Tay tôi đã phản ứng nhanh hơn não, dứt khoát ném mạnh viên gạch đỏ về phía trước.
May mắn là viên gạch không đập trúng ai, bay lướt qua mặt của thằng đánh lén, vừa đủ khiến hắn động tên đó phải dừng lại.
" An...!"
Minh Tiến ngửng đầu, trông thấy tôi mà nó bất ngờ ra mặt, song cũng liền biến thấy lo toang.
Nó rời khỏi đám người đó, đi đến đứng chắn trước mặt tôi.
Minh Tiến cao hơn tôi nửa cái đầu, nhưng người nó lại khá gầy, cho nên cũng chẳng che chắn được bao nhiêu.
" mày ở đây làm gì?"
" làm anh hùng, đi giải cứu mày. Nghe lọt không!"
Tôi nhíu mày, đáp lại câu hỏi vô lý của Minh Tiến.
Hỏi gì ngu vậy. Bạn mình gặp rắc rồi thì sao đứng yên được. Với lại tôi dám chắc, nếu hôm nay người bị lôi đi là tôi thì thằng Tiến khéo còn vác cả hàng nóng ra luôn quá.
Mạnh là người cầm đầu, anh ta ngông nghênh đi đến, đứng đối diện với tôi và Minh Tiến.
Nhìn giống mấy thằng loi choi vãi.
" mày lúc nào cũng khiến tao ngứa mât đấy An!"
Anh ta tặc lưỡi, trừng mắt lườm hai đứa.
" có thằng nào không khiến anh ngứa mắt à..."
Tôi cũng chẳng vừa, không run không sợ bật lại. Nguyên cái xóm thì đứa nào cũng bị ông nói là ngứa mắt mà tẩn cho mấy trận rồi.
" mà tôi nghĩ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2865994/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.