Từ ngày hôm đó, phần lớn thời gian tôi đều dồn hết vào việc học và phụ giúp mẹ, cứ rảnh lúc nào là lại cắm đầu vào sách vở lúc đó. Đến mức mẹ phải thở dài khuyên tôi rằng.
" ra ngoài chơi bóng đá với các bạn đi, học là tốt nhưng nhiều quá khéo ngu người đấy con."
Tôi ậm ờ đồng ý cho mẹ bớt lo lắng, tất nhiên cũng có ra ngoài chơi, nhưng ít lắm, cả tuần chắc chỉ có 1 lần tôi thò mặt ra sân bóng thôi.
Được cái, có thằng Minh Tiến ở bên ủng hộ. Biết được nguyên nhân vì sao tôi suốt ngày học, thế là nó cũng lật đật cầm sách vở sang nhà học cũng tôi luôn.
Mà kể ra cũng kì, tần suất Minh Tiến đến nhà tôi thì nhiều lắm, nhưng nó và Gia Linh lại chưa từng chạm mặt nhau. Lúc nó đến, Gia Linh chủ yếu đang ở trên trường, con bé vẫn chưa học xong cấp 1, đương nhiên vẫn phải học chiều rồi.
" mày ít gặp con nhỏ nhà tao cũng tốt, gặp nhiều nhỡ phải gọi tao là anh thì đen lắm đấy."
Tôi thuận mồm nói đùa, nhưng Minh Tiến lại bĩu môi tỏ vẻ không vui.
" thôi, tao không thích yêu người bé tuổi hơn mình đâu."
“ thế mày thích các chị à?"
" không, tao thích bạn."
Tôi à một tiếng, chẳng hề để ý đến cái cười trừ của Minh Tiến.
" anh bật đèn xanh từ lúc đấy mà em chẳng nhận ra!”
" em bị cận nặng, đèn xanh mờ quá nhìn đéo thấy, được chưa!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2865973/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.