Tần Tử Sâm nghe tiếng kêu cứu yếu ớt trong điện thoại, anh liền linh cảm có chuyện chẳng lành. Linh Chi xảy ra chuyện gì, tại sao lại gọi điện cầu cứu anh.
"Xảy ra chuyện gì, em đang ở đâu?"
"Tử Sâm... em... em đau lắm..."
"Rốt cuộc là có chuyện gì hả?"
",Em...Em đang ở... khách sạn Kim Ngưu... cứu... cứu em...
Sau câu nói đó, đầu dây bên kia liền trở nên im lặng. Tần Tử Sâm tắt máy rồi gọi lại, chuông đổ liên hội nhung vẫn không có người nghe máy. Trong đầu anh xuất hiện hàng ngàn câu hỏi nhưng lại không có thời gian để tìm câu trả lời. Giọng nói của cô lúc nãy rất yếu, cũng không biết cô xảy ra chuyện gì rồi. Ở đây cô không có người thân, anh không thể không đi...
"Giờ này rồi còn ai gọi vậy anh?"
Câu hỏi của Nhã Trúc nhất thời khiến anh chột dạ. Anh đã nói sẽ quên người cũ để học cách yêu cô. Bây giờ nếu để cho cô biết chuyện này thì anh làm sao đối diện với cô đây.
"Tử Sâm... Có chuyện gì vậy?"
"Ùm... Công ty xảy ra chút chuyện, anh phải đi.
"Chuyện gì mà quan trọng vậy? Ngày mai giải quyết không được sao?
"Chuyện quan trọng không thể trì hoãn.."
"Đừng đi, được không?"
Anh nhìn cô, ánh mắt đầy phức tạp. Kéo cô ôm vào lòng mình, anh đặt lên môi cô một nụ hôn.
"Ngoan! Ở nhà ngủ trước đi. Anh đi một lát sẽ về ngay thôi."
"Anh nhất định phải đi sao?"
"Nhã Trúc.... "
"Anh đi cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-anh/3737632/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.