Ngày hôm sau...
Thành phố Y hôm nay đột ngột đổ mưa. Cơn mưa lớn như trút nước, từng giọt từng giọt đều mang theo sự lạnh lẽo đến tận cùng...
Tần Tử Sâm dù không muốn nhưng vẫn phải đến công ty từ sớm, hôm nay anh có cuộc đàm phán rất quan trọng với tập đoàn ở ngoài nước nên không thể không đi. Đêm qua anh đã hứa, đợi cuối tuần sẽ đưa cô đến gặp mẹ của cô.
Nhã Trúc đứng bên thềm cửa sổ, đôi mắt xinh đẹp nhìn những hạt mưa rơi rơi. Cô cứ nghĩ là mẹ cô đã mất, không nghĩ đến bà vẫn còn sống, lại còn đang ở cùng dì nhỏ của anh. Tính ra thì Trái Đất này cũng bé quá, quay đi quay lại anh và cô cứ vậy mà lại có thêm một chút duyên. Nghĩ đến những chuyện vui vẻ mà hai người cùng nhau trải qua, cô vô thức mỉm cười. Gặp được anh... thật tốt.
Tiếng chuông cổng đột ngột ngột vang lên, Nhã Trúc nhíu mày nhìn xuống. Mưa to gió lớn thế này, rốt cuộc là ai lại tìm đến. Không lẽ là anh về rồi sao?
Cô không biết nữa, nhưng vẫn là nhanh chân chạy xuống, cầm ô đi ra mở cửa. Đến khi cảnh cổng mở ra, người trước mặt khiến cô như chết lặng. Người đó... gương mặt đó... cô ấy trở về rồi.
Diệp Linh Chi nhìn cô, đôi mắt xinh đẹp quan sát người trước mặt thật lâu. Đây là người có khả năng cùng một lúc cướp mất hai người quan trọng nhất của cô ấy. Gương mặt này quả thật là xinh đẹp, ánh mắt ngây thơ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-anh/3732786/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.