Ba ngày sau...
Nhã Trúc bước ra khỏi cục dân chính với tờ giấy đăng ký kết hôn. Vậy là anh và cô đã là vợ chồng hợp pháp trên danh nghĩa. Người ta kết hôn có hoa có váy cưới, có lễ đường lãng mạn và được mọi người chúc phúc. Còn cô, chẳng có gì cả, chỉ có một tờ giấy xác nhận của pháp luật. Mà thôi, dù sao thì...
Ngồi vào trong xe, cô nhìn anh nhưng chẳng nói gì, đúng hơn là không biết phải nói gì. Cô cũng là con gái, cũng muốn có một hôn lễ ngọt ngào như bao người khác, chỉ tiếc rằng đời không như là mơ. Lần trước kết hôn, cô lấy người cô yêu, cũng có hoa có váy cưới nhưng hắn lại phản bội cô. Lần này kết hôn, không có hoa cũng chẳng có váy cưới, cô gả cho người không yêu cô, ngồi vào vị trí mà cô mượn của người khác. Cuộc đời này đúng thật là bi hài.
"Sao vậy? Cô chuyện gì sao?"
Tần Tử Sâm nhìn ra sự khác lạ của cô, anh nhíu mày lên tiếng. Từ lúc lên xe đến giờ, cô không nói năng gì, chỉ im lặng nhìn ra cửa sổ khiến anh có chút lo lắng. Dù chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa nhưng anh cũng không thể không để ý đến cảm xúc của cô.
Nghe anh hỏi, Nhã Trúc lắc đầu bảo.
"Không sao, chỉ hơi mệt một chút."
"Có phải vết thương cũ lại đau không? Hay đến viện kiểm tra một chút?"
"Không cần đâu! Chắc tại đêm qua thức khuya quá nên hơi đau đầu. "
"Tối nay tôi sẽ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-anh/3725915/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.