Ánh nắng mặt trời soi qua bóng cây chiếu lên người cô, mùi của nắng cùng hương thơm thoang thoảng trên người cô hoà quyện với nhau, chỉ vài
-
1
giây, cậu cũng cảm nhận được.
Ánh mắt cô sạch sẽ mà thuần tuý tựa như cây kim nhỏ, khẽ đâm vào tim cậu một cái, nhưng cậu không thấy đau, như là có chút rung động, thật kỳ lạ.
Tống Đình Quân quay đầu đi, đem đề tài ban nãy tiếp tục nói “Thật hay giả cái gì, cậu làm tôi thật khó hiểu......”.
Ninh Giai Kỳ khó mà giữ được vẻ kích động, nở nụ cười thật tươi “Tống Đình Quân, cảm ơn cậu”.
Tống Đình Quân ho nhẹ “Việc nhỏ thôi mà, hay là chiều nay sau khi tan học cậu ở lại một lúc, tôi sẽ giúp cậu giảng lại bài thi?”
Ánh mắt Ninh Giai Kỳ sáng ngời vội gật đầu “Được, được”
Tiết trước giáo viên có giảng qua bài thi, nhưng mà đa số các bạn trong lớp đều làm đúng nên giáo viên chỉ nói qua một chút, Ninh Giai Kỳ hoàn toàn không hiểu, hiện tại lại có người muốn giúp cô giảng lại, cô thật sự cảm thấy rất tốt.
Tâm trạng của Ninh Giai Kỳ bên này vừa vui vẻ trở lại, bên cao trung lúc này, Liễu Thanh Giang vì cướp quả bóng rổ từ tay Băng Tân Đồ mà bị đập trúng đầu một cái.
“Con mẹ nó! Băng Tân Đồ cậu muốn giết tôi
Băng Tân Đồ nhếch mắt “Ai bảo kỹ thuật của cậu tệ hơn tôi.”
“Kỹ thuật của tôi không bằng cậu? Tôi khinh” Liễu Thanh Giang tức giận mà đi đến ngồi bên cạnh Cảnh Nhược Đồng “Cậu nói đi, kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trong-tim-deu-trao-em/227741/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.