Cảnh Nhược Đông tay cầm đũa hơi khựng lại, nghe dì Tần nói tiếp “Vừa rồi tôi có ghé qua, Thẩm
Giai Hàm đang nổi giận, nói con bé lén học chụp ảnh”
Từ Chân Ni “Chụp ảnh?”
“Đúng vậy, Thẩm Giai Hàm bởi vì chuyện chồng bà ấy nên rất ghét chụp ảnh, ngay cả sách và máy ảnh đều ném đi rồi.”
Từ Chân Ni “Con bé thật sự thích học chụp ảnh, học cái này cũng tốt mà, sao lại ném máy ảnh đi chứ.”
Dì Tần “Có thể do ảnh hưởng bởi chuyện kia quá sâu....Dù sao bây giờ cũng tức giận, nói là Giai Giai đã giấu bà ấy lén học chụp ảnh”
“Tôi cũng không biết.” Cảnh Nhược Hành nói “Nhược Đông, con mau gọi điện thoại cho con bé.”
Kỳ thật không cần đợi Cảnh Nhược Hành nói, Cảnh Nhược Đông đã đứng lên, anh thuận tay lấy chìa khoá xe “Con đi tìm em ấy”
Di Tần “A, vậy sớm trở về một chút, đem Giai Giai về ăn cơm, trời đã tối rồi con bé còn đi lung tung”
“Vâng.” Ra cửa, Cảnh Nhược Đông liền gọi điện thoại
đi về phía gara, anh đã gọi vài cuộc nhưng cô không nghe máy.
Trong lòng rối bời, Cảnh Nhược Đông nhanh chóng lái xe ra đại viện.
Ở một nơi khác, Ninh Giai Kỳ đang ngồi trong một tiệm sửa máy ảnh, cô đem máy ảnh đưa cho chủ tiệm xem. Cô đã đi đến nhiều tiệm sửa máy ảnh, nhưng đáp án đều là không sửa được.
“Có thể sửa được không?” “Hừm....tôi nhìn thử xem.” Trong lòng Ninh Giai Kỳ tràn đầy chờ mong.
“Haiz cô gái nhỏ, máy ảnh này lâu lắm rồi đúng không?”
“Đúng vậy”.
“Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trong-tim-deu-trao-em/1048838/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.