Người phục vụ dọn thức ăn lên bàn, trong lúc dịch chuyển chai rượu đã vô tình khiến nó ngã ngang, cổ chai hướng về vị trí cô đang ngồi. Sự việc xảy ra quá nhanh, rượu đổ vào trang phục của cô, phần chân váy và vài vị trí khác của chiếc đầm xanh ngọc bị nhuốm màu rượu vang đỏ.
Cô khẽ nhíu mày, vốn dĩ người nổi tiếng rất chú trọng hình ảnh. Nữ nhân viên thấy vậy liền tái xanh mày mặt, kể cả người phục vụ còn lại dù không gây ra sự cố nhưng vẫn thản thốt lẫn run rẩy.
Người phục vụ vừa vô tình gây ra sự việc vội vã cúi đầu, thái độ lo lắng, giọng nói run lên:
- Tôi xin lỗi cô Vương Anh Sa, tôi...tôi vô ý quá.
Anh thấy vậy liền rời khỏi vị trí, phục vụ vội vã đi lấy khăn, tận tâm lau vết rượu trên trang phục và thấm khô những vị trí bị rượu vây bẩn, lau dọn lại bàn ghế.
Cô im lặng, anh cúi người nói nhỏ:
- Cô có sao không?
Cô tuy có chút không vui nhưng lời nói và giọng điệu vẫn nhỏ nhẹ:
- Tôi không sao.
Người phục vụ vẫn cúi người, ánh mắt hốt hoảng, rối bời nhìn cô:
- Cô Vương Anh Sa, tôi thành thật xin lỗi vì sự cố. Tôi...tôi sẽ đền bù thiệt hại chiếc đầm cho cô. Xin cô đừng nói chuyện này với quản lý nhà hàng, tôi sẽ bị đuổi việc mất.
Cô đưa mắt nhìn nữ nhân viên đang đứng khép nép, trông cô ấy có khác gì cô ngày xưa. Nhớ lại chuyện mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-moi-em/2935831/chuong-61.html