"Dương Mạn Vũ, mau đóng tiền quỹ lớp, hôm nay là hạn cuối rồi đấy." Trương Tâm Di gõ bút xuống bàn, giọng điệu không mấy vui vẻ.
Nghe thấy vậy Dương Mạn Vũ ngẩng đầu lên, chỉ thấy lớp phó đời sống đang chăm chú nhìn vào cuốn sổ trên tay, rõ ràng cậu ta đang nói chuyện với cô, thế nhưng đôi mắt lại không hề liếc tới chỗ này một lần.
"Được, đợi một lát." Lấy tiền từ trong ví ra, dùng tay vuốt phẳng lại từng tờ, ví của cô hơi bé, không tránh được việc tiền để bên trong hơi nhăn nhúm một chút.
"Thật là... sao toàn tiền lẻ vậy." Trên gương mặt Trương Tâm Di xuất hiện một thoáng bực bội, mới sáng sớm đã phải cầm một đống tiền lẻ, sau khi đếm một hồi mới xoay người rời đi.
Vì để chuẩn bị cho ngày giáng sinh mà mỗi người phải nộp một trăm năm mươi đồng vào quỹ lớp, vừa để mua sắm đồ đạc trang trí, đạo cụ lẫn trang phục diễn kịch, vừa để tổ chức một bữa tiệc liên hoan nho nhỏ.
Khi nghe Trương Tâm Di thông báo đến số tiền này, Dương Mạn Vũ lại cảm thấy đau đầu không thôi. Tiền trợ cấp vừa được gửi tới, thế nhưng tháng này sức khỏe của Tịnh Ý không tốt nên cô đã gửi thêm về nhà hai trăm đồng, cũng không ngờ đến việc phải đóng tiền quỹ lớp nhiều như vậy.
Dương Mạn Vũ nhắm mắt thầm thở dài trong lòng, sau khi trừ hết các khoản, cô chỉ còn gần năm trăm đồng chi cho việc ăn uống từ giờ đến tận ngày mùng mười tháng sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-anh-tron-doi-tron-kiep/2636561/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.