Khương Thanh Thời vốn tưởng Thẩm Ngạn sẽ hoàn toàn không để ý đến câu hỏi này của cô.
Lời nói vừa dứt, người đang vùi đầu trong cổ cô nhẹ nhàng cọ lên sườn mặt cô, giọng nói trầm khàn: “Nếu như tôi nói phải thì cô Thẩm định sẽ an ủi tôi thế nào?”
Khương Thanh Thời sửng sốt, cô hơi nhướng mắt lên, chỉ có thể nhìn thấy sau gáy của Thẩm Ngạn, nhất thời không thấy được vẻ mặt của anh.
Nhưng không hiểu tại sao, vẻ mặt ủ rũ vô cùng đáng thương của anh lại hiện ra trước mắt cô. Lòng trắc ẩn lập tức xuất hiện, Khương Thanh Thời mím môi, có chút xấu hổ mất tự nhiên nói: “Anh muốn tôi an ủi anh thế nào?”
Thẩm Ngạn: “Thế nào cũng được à?”
“…”
Nghe thấy câu này, trong tiềm thức Khương Thanh Thời đã cho rằng anh đang đề cập đến phương diện kia, cô không nhịn được giơ tay đẩy người nọ ra, mặt đỏ tai hồng nói: “Đương nhiên là không phải.”
Thẩm Ngạn bất ngờ bị đẩy ra, suýt chút nữa đã đập đầu vào ghế sô pha ở phía sau.
Anh sửng sốt vài giây, bắt gặp đôi tai đỏ bừng của Khương Thanh Thời thì bất đắc dĩ mỉm cười: “Cô Thẩm, em đang suy nghĩ gì vậy?”
Giọng nói của anh khàn khàn, nghe vô cùng gợi cảm.
Khương Thanh Thời ngước mắt lên trừng anh: “Ai có suy nghĩ không lành mạnh thì nói người đó.”
Thẩm Ngạn: “…”
Khương Thanh Thời khẽ hừ một tiếng: “Không nói đúng không?”
Thẩm Ngạn ngạc nhiên trước sự nhạy cảm bất ngờ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tap-kich/3421196/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.