Chiều Chủ nhật, lối ra của sân bay nội địa đông đúc người.
Sau khi xuống máy bay, Khương Thanh Thời và Tư Niệm đi lấy hành lý, Mạnh Tấn đi cùng hai người, bên cạnh còn có trợ lý của anh ta, là một chàng trai có vẻ ngoài điển trai, thoạt nhìn còn rất nhỏ tuổi.
Trong khi chờ hành lý, Mạnh Tấn đeo khẩu trang màu đen liếc nhìn Khương Thanh Thời, giọng điệu tự nhiên nói: “Tài xế đến đón em hay là chồng em đến đón em?”
Khương Thanh Thời đang cầm điện thoại di động, nghe thấy vậy thì hơi khựng lại: “Chồng em.”
Mạnh Tấn gật đầu, bình tĩnh nói: “Anh ta đối xử với em có tốt không?”
“…Rất tốt.” Khương Thanh Thời không biết nên nói thế nào về Thẩm Ngạn với Mạnh Tấn, đây cũng là lần đầu tiên hai người nói về Thẩm Ngạn.
Mạnh Tấn nhìn vẻ mặt căng thẳng của cô, vẫn mỉm cười: “Sao em lại căng thẳng như vậy?”
Khương Thanh Thời: “Em đâu có căng thẳng.”
Cô dừng lại giây lát, ăn nói ngay thẳng: “Em sợ gần đây có người hâm mộ của anh.”
Mạnh Tấn không ngờ cô sẽ nói như vậy, anh ta sửng sốt, bất đắc dĩ nói: “Không đến mức đó đâu, anh còn chưa nổi tiếng tới vậy, tin tức anh trở về nước không có nhiều người biết.”
Nói xong, anh ta hỏi Khương Thanh Thời: “Em sợ bị fan chụp được à?”
Khương Thanh Thời ngẫm nghĩ rồi thản nhiên nói: “Em không muốn bị người hâm mộ của anh mắng.”
Nghe thấy câu này của Khương Thanh Thời, Mạnh Tấn im lặng hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tap-kich/3421195/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.