Không nghe được hết câu nhưng nhắc tới Từ Hướng Viên thì có thể mơ hồ hiểu được điều gì đó. Mộc Uyển Đình nhanh chóng ra ngoài, bắt một chiếc taxi đến địa chỉ Nhan Thiên Kiều vừa gửi tới.
Hai mươi phút sau, cánh cửa phòng trong khách sạn mở ra. Nhan Thiên Kiều vịn vào tay nắm cửa, mái tóc hơi rối, đôi mắt đỏ ngầu, cô ấy có chút ngây ngốc, cười cười, nói với Mộc Uyển Đình: " Chị em tốt, cậu tới rồi, mau vào đây uống cùng mình một chút."
Vào trong, Mộc Uyển Đình mới phát hiện không chỉ trên mặt bàn mà ngay cả dưới sàn nhà cũng toàn là rượu. Chẳng biết Nhan Thiên Kiều đã chịu đả kích gì mới khiến cô ấy uống tới như vậy.
Nhan Thiên Kiều thả người ngã phịch cái xuống sofa, với tay rót một li rượu đưa tới trước mặt Mộc Uyển Đình.
" Uống rượu, uống rượu…uống rượu với mình."
Mộc Uyển Đình nhận li rượu, ngồi xuống bên cạnh cô ấy: " Thiên Kiều, đã có chuyện gì vậy?"
Nhan Thiên Kiều lấy thêm một li rượu, sau khi uống hết thì lặng lẽ nhìn Mộc Uyển Đình, nụ cười nhạt dần, nhạt dần rồi biến mất. Cô ấy rũ xuống hàng mi, che phủ đôi mắt đang đỏ ngầu: " Uyển Đình, buổi trưa mình có gặp Từ Hướng Viên, sau khi dùng bữa xong đã hết sức nghiêm túc và chân thành tỏ tình với anh ấy… Nhưng anh ấy vẫn nói không với mình".
Dưới hàng mi đang run rẩy, nước mắt Nhan Thiên Kiều trào ra, lăn từng hàng dài hai bên má, cô ấy nghẹn ngào từng tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-rieng-minh-em/3464223/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.