Một ngày mới lại bắt đầu, Yến Hạ thức dậy đón chào buổi sáng hôm nay với một tâm trạng vui vẻ hơn bình thường. Cô vẫn làm nhưng công việc hằng ngày hay làm những miệng vẫn cứ bất giác mỉm cười.
Cô vui vẻ vì cảm thấy bản thân và Trương Đức Anh đã gần gũi với nhau rất nhiều.
" Tại sao mình lại cảm thấy vui vẻ khi cứ nghĩ mãi về cậu ấy thế? Không lẽ.... Mình thật sự thích cậu ấy rồi sao??"
Tiểu Hạ ngượng ngùng không dám đối mặt với tình cảm của bản thân mình, cô đành giấu nó ở sâu trong lòng. Cảm thấy bản thân và cậu ấy cứ như vậy là tốt rồi.
Tiểu Hạ đến trường với một tâm trạng tích cực hơn mọi ngày, cô đi trên đường ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, bây giờ cô mới nhận ra con đường này cô đã đi suốt ba năm trời.
" Hạ Hạ!" Đức Anh từ đằng xa chạy xe đạp đến gọi tên cô. Cậu vô vào vai cô
" Chào cậu"
Hạ Hạ hơi giật mình
" Chào buổi sáng..."
" Cùng đi đến trường nhé!" Đức Anh xuống khỏi xe và dẫn bộ.
" Sao cậu không chạy xe tiếp?"
" Tớ muốn đi cùng cậu."
Hạ Hạ mỉm cười ngước nhìn bầu trời phía trước, con đường này cô đã đi ba năm, đây là lần đầu tiên cô đi cùng một người con trai đến trường, cảm giác con đường này lại có thêm một chút mới mẻ.
" Chân cậu sao rồi?"
" Không sao hoàn toàn khỏi rồi. Cảm ơn cậu."
" Cậu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-noi-anh/2841231/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.