Tan học, Tiểu Hạ về nhà với một tâm trạng vui vẻ trong lòng. Bỗng, có ai đó vỗ nhẹ vào vai cô, cô quay lại thì ăn ngay một cái búng nhẹ vào chán.
" A "
Thì ra là Lê Thiếu.
" Cậu đang làm gì thế? Sao lại búng tôi?"
" Cậu không nhớ sao? Lúc trước chúng ta từng nói khi có chút buồn trong lòng có thể búng vào trán đối phương để thông báo sao?"
" À tớ nhớ rồi. Nhưng chuyện qua lâu rồi, cậu đừng làm vậy nữa."
" Mình về chung nhé! "
" Nhưng hình như ngược đường mà "
" Không tớ có chút đồ cần mua ở hướng đó"
" ..." Tiểu Hạ ngầm suy nghĩ rồi lại nhớ về Trương Đức Anh
Sao tới giờ cậu ấy vẫn chưa tan học? Cậu ấy ở lại văn phòng xử lí tài liệu rồi sao? Cứ tưởng sáng nay cùng đến trường thì có thể về chung chứ!
" Hạ Hạ, cậu đang nghĩ gì thế?"
" Sao cậu lại gọi tớ là như vậy?" Tiểu Hạ giật mình
" Không được sao? Cái cậu Trương gì đó lúc sáng nay cũng gọi như vậy được mà."
Tiểu Hạ trầm mặt " Chúng ta giờ không thân thiết đến vậy đâu, gọi Yến Hạ là được rồi."
" Vậy cậu với cậu ta rất thân thiết sao?"
"..."
" Yến Hạ... Cậu thích cậu ta?"
" ..."
Ngầm xác nhận được câu trả lời của Yến Hạ, Lê Thiếu dừng bước chân.
" Yến Hạ cậu về cẩn thận nhé! Tớ để quên đồ ở lớp rồi." cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-noi-anh/2841229/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.