Edit: Cải Trắng
“Tối nay chúng ta tới quán xiên nướng Ma Ký ăn nhé?”
Ngoài cửa cửa tiệm có biển hiệu “Cửa hàng sửa đồ nhà họ Chu” có một nữ sinh mặc váy ngắn mỉm cười hỏi Chu Trì đang sửa máy tính.
Còn Ôn Vũ thì đang đứng ở phía đối diện cửa tiệm, chứng kiến cảnh cô gái đó tán tỉnh anh, chờ xem phản ứng của tên đểu cáng này.
Này là do Lục Gia Đồng lôi cô ra đây, bắt cô xem cảnh tượng đó: “Anh Trì lại có người tới tán tỉnh rồi, đây là người thứ hai trong ngày rồi đó chị.”
Cô vốn chẳng quan tâm nhưng nghĩ tới việc mình từng bảo người như anh chẳng có cô gái nào thèm thích, giờ cô phải xem xem là cô gái nào đã “vả” vào mặt cô một cú đau điếng như thế, đồng thời cũng muốn nói cho người đó biết rằng đừng mù quáng mắc vào lưới tình của anh.
Người này nhìn chẳng đáng tin cậy chút nào.
Cô gái kia tiếp tục nói: “Quán đó ăn ngon lắm, là do người Thành Đô chính gốc mở…”
Chu Trì tập trung tháo bo mạch chủ, A Thời ngồi cạnh nghe thế huýt sáo lập tức bị anh mắng: “Huýt cái gì mà huýt, học đi.”
“Anh Trì, nhìn đi.” A Thời hất hàm về phía Ôn Vũ, xấu xa cười.
Chu Trì ngẩng đầu va phải ánh mắt của Ôn Vũ.
Lúc này cô gái kia cũng quay đầu nhìn theo, thấy Ôn Vũ liền đánh tiếng chào hỏi trước: “Ồ, Ôn Vũ, đã lâu không gặp.”
Ôn Vũ mặc sườn xám, đội mũ chóp: “Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-nguoc-loi/3514052/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.