Edit: Cải Trắng
Ôn Vũ trở về nhà với cơ thể vương đầy mùi lẩu xiên nướng, thấy Tịch Giai Như vẫn chưa rời đi.
Tịch Giai Như ngồi trên ghế sofa chờ cô, ngửi thấy mùi hương đang bám trên người cô thì cau mày: “Con đi ăn lẩu đấy à?”
“Ừm.”
“Cậu trai kia đưa con về à?”
“Ừm.”
“Ni Ni, cậu ta không xứng với con.”
Ôn Vũ thay dép đi vào trong phòng ngủ: “Anh ấy đẹp trai như thế, làm gì có chuyện không xứng với con.”
“Nhưng cậu ta chỉ là…”
“Thợ điện hả?” Ôn Vũ cười khẩy: “Tính ra thì mẹ với bố con giống nhau thật đấy, có tí tiền trong người là thích coi thường người khác.”
“Tự kiếm sống bằng chính sức lao động của mình có gì là kém cỏi?” Không chờ Tịch Giai Như kịp phản bác, Ôn Vũ đi thẳng vào phòng tắm.
Ngẫm lại thì, cô không ưa Chu Trì chẳng qua là vì anh hay chọc ghẹo những cô gái khác, suốt ngày giao du với đám côn đồ trong hẻm chứ chẳng có chút ý kiến gì với nghề nghiệp của anh cả.
Cô chẳng định có giao lưu qua lại gì với người như anh cả nhưng sau bữa xiên nướng vừa rồi cô lại thấy anh là một người khá giữ chữ tín. Sau khi ăn cỡ 20 xiên thịt bò cay bỏng lưỡi thì anh không ăn tiếp nữa, cô có hỏi xem có phải vì đồ không ngon không, anh lại bảo không, anh chỉ ra đây ăn vét đáy nồi thôi, ăn ít một chút, rồi từ đấy là chỉ ngồi uống nước chanh miễn phí của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-nguoc-loi/3508840/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.