Viết bởi Tồ Đảm Đang
Triệu Nhạc Sơ không ngờ rằng một năm học mới của mình lại trải qua một cách êm đềm đến như vậy, ngoại trừ lần xếp chỗ ngồi kia thì dường như cậu đã thật sự được buông tha rồi vậy. Cảm giác yên bình này đến một cách quá dễ dàng và không chân thực, đến nỗi cậu không thấy quen được với việc này, cuộc sống yên bình ở ghế nhà trường đối với Triệu Nhạc Sơ là một điều quá xa xỉ.
Triệu Nhạc Sơ lén liếc mắt nhìn sang người con trai đang nằm bò ra bàn, gối đầu lên cánh tay bấm điện thoại bên cạnh mình.
Giang Tử Trình biết có nói gì với Triệu Nhạc Sơ thì Triệu Nhạc Sơ cũng không trả lời hoặc trả lời một cách không nhiệt tình nên hắn đã từ bỏ việc giao tiếp, trông như là không quan tâm gì đến Triệu Nhạc Sơ nữa vậy. Hắn không hiểu vì sao Triệu Nhạc Sơ ở trường lại khác một trời một vực so với hồi họ mới biết nhau ở bìa rừng nọ như vậy, mặc dù lúc đó Triệu Nhạc Sơ cũng chẳng nhiệt tình gì cho cam, nhưng ít nhất vẫn đỡ hơn bây giờ. Còn thằng Đầu Đinh kia cũng vậy, rõ ràng cách đó không lâu còn hỏi Triệu Nhạc Sơ có xem danh sách lớp chưa mà bây giờ lại xem như không hề quen biết cậu. Lẽ nào Triệu Nhạc Sơ đã làm điều gì kinh khủng khiến cho tất cả mọi người phải cô lập như vậy hay sao?
Thế là, một Giang Tử Trình trước giờ chỉ biết đến bản thân mình đã phá lệ, để tìm hiểu về một ai đó.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-la-nhac-so/252309/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.