TIỀNBA, cậu bạn học cùng trường mời Carol ăn cơm, để tỏ lòng mến khách của chủ nhà.Carol đưa từ trong nước sang cho cậu ta nào là trà, khăn lụa toàn tơ, nghe nóiđây là những mặt hàng rất được ưa chuộng ở Mỹ.
Đến nhàTiền Ba Carol mới biết, cậu ta tuy là bạn học cùng trường, nhưng lại không nhậnra sân bay đón. Cậu ta đã có bạn gái tên là Ái Kì, học kinh tế, hai người đãsống chung với nhau. Chắc chắn cậu ta không thể ba giờ sáng ra khỏi chăn ấm đểđi một trăm dặm Anh đón cô. Từ đây suy ra, có thể chứng minh Jason chưa có bạngái, điều đó khiến Carol rất vui.
Carolđưa quà đến cho Tiền Ba, Ái Kì nhận lấy, nhìn quà, khịt mũi, nói:
- Khôngbiết trong nước nghe tin ở đâu cứ nghĩ bọn này ở Mỹ khoái những thứ này lắm haysao – Nói xong, cô ta ấn những thứ đó vào tay Carol. - Đằng ấy cầm lấy, bọnmình không dùng đâu.
Carolcảm thấy rất khó xử, nhận lại quà cũng không tiện, mà không nhận lại cũng khôngtiện. Có một người bạn khác cùng đến chơi liền giải vây giúp, nói với Ái Kì:
- Đằngấy nhận đi, cứ coi như tấm lòng tốt của người ta, nếu không dùng, đem biếu cácbạn Mỹ cũng tốt chứ sao, đầy người Mỹ thích thứ này.
Ái Kìmiễn cưỡng nhận. Carol rất cảm kích người đã giải vây, quay sang nói chuyện vớichị ta. Chị này tên là Tôn Huệ Luân, học cùng với Ái Kì, tuổi cũng phải ngoàiba mươi, có một đứa con lên năm, đứa bé chạy chơi trong nhà, chị cứ phải nhắcnhở thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/1913729/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.