MỘTBUỔI CHIỀU TRUNG TUẦN tháng tư, Sally sang phòng Carol, vẻ căng thẳng, nói:
- Em rachỗ cửa sổ này với chị.
Carolđến bên cửa sổ, Sally chỉ khu rừng cây sau nhà R, nói:
- Chịthấy Jason đi về phía rừng cây, em đi theo xem, đừng để anh ấy biết, chỉ đitheo thôi nhé. Trong rừng cây ấy có một con đường sắt nhỏ, có thể có tàu hỏachạy qua, nếu em thấy tàu chạy qua, nghĩ cách bảo anh ấy tránh tàu, tâm trạnganh ấy đang không ổn, chị sợ xảy ra chuyện. Lúc này chị không đi được, phiền emđi giúp.
- Anhấy thế nào? – Carol lo lắng hỏi. – Đã xảy ra chuyện gì, hả chỉ?
- Thậtra cũng chẳng có chuyện gì, chị sợ ngộ nhỡ thôi. Hôm nay là ngày giỗ bạn anhấy, anh ấy gọi điện cho mẹ của cô bạn, có thể anh ấy nhớ lại chuyện cũ, tâmtrạng không ổn định. Em chỉ đi theo anh ấy là được, trong rừng cây có một cáihồ, nếu anh ấy đến gần hồ, em hãy gọi anh ấy. Nếu anh ấy không có chuyện gì, emđừng để anh ấy biết mình đi theo.
Carolnghe nói ngày giỗ của bạn Jason, cô thở phào nhẹ nhõm, đoán Jason sẽ không cóchuyện gì. Anh là con người chín chắn, không phải là kẻ theo chủ nghĩa cực đoanđi theo cái chết của bạn, với lại nếu đi theo thì đã đi rồi, không chờ cho sựviệc qua đã lâu mới đột ngột đi theo. Có thể tâm trạng không vui. Anh chỉ ra đidạo.
Nhiệmvụ theo dõi này làm cho cô vừa phấn khởi vừa kích động, kích động này chẳngkhác gì trong tiểu thuyết. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/1913677/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.