KHICAROL BƯỚC LÊN CHUYẾN BAY 7674, cô không còn cảm thấy mình đang tới một nơi xalạ, đen tối, đầy tội ác và nguy hiểm; ngược lại, cô cảm thấy mình đang bay đếnmột phòng chờ lớn ở sân bay, đèn điện sáng trưng và Jason đang đứng ở nơi lấyhành lý mỉm cười với cô. Thành phố B bỗng trở nên an toàn, ấm lòng vì đã cóngười chờ, xe của anh sẽ chở theo hành lý của cô về thành phố C, đã liên hệ chỗở cùng với đồ dùng trong nhà. Đến nơi, cô có thể trải khăn trải giường, làm mộtgiấc ngon lành.
Tâmtrạng cô đang từ trong mây đen bao phủ bỗng trời chuyển trong sáng. Tất cả chỉvì đã có Jason, anh không những chờ ở sân bay từ năm giờ sáng, hơn nữa lại tìmđược chuyến bay, còn nghĩ cách thông báo cho cô biết. Như thế không ấm lòng haysao? Thật là ân cần. Chỉ cần suy nghĩ đến hai tiếng ân cần cũng có thể nhận rasự ân cần dịu dàng, hoặc dịu dàng thân mật.
Nếunói, Jason không thấy ảnh của cô trên trang mạng thông tin nội bộ, hoặc thấynhưng không bị cô làm rung động, mà làm những việc này chỉ là vui vẻ giúp đỡngười khác, thì cô sẽ đảo ngược cái tên của anh. Liệu bây giờ có còn Lôi Phongsống nữa không? Lại ở nước ngoài, nữ cung không đủ cầu? Hơn nữa, anh là ngườichưa có gia đình? (Lôi Phong, một tấm gương điển hình sẵn sàng hy sinh, giúp đỡngười khác)
Tâmtrạng Carol rất mâu thuẫn, một mặt, cô mong Jason nhiệt tình, chủ động như vậylà việc làm tình cảm, sẽ cho cô cảm giác kiêu hãnh và tự hào; Carol mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/142845/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.