CAROLNGỒI Ở GẦN CỬA RA SỐ 29, bỏ đi sợ bị lỡ chuyến. Vừa rồi nhìn thẻ lên máy bay,tỉnh lại mới biết phải mất mấy tiếng đồng hồ trên máy bay. Lúc ở trong nước, côkhông có khái niệm chênh lệch múi giờ, có thể trong nước không chia, chỉ cùngmỗi một múi giờ.
Carolđáp chuyến bay này, nếu không muộn giờ, sẽ đến thành phố B miền đông nước Mỹlúc chín giờ tối. Chín giờ, chắc chắn trời tối lắm rồi. Không có người đón, làmsao có thể an toàn đến được thành phố C cách đấy một trăm dặm Anh.
Lúc tìmbạn trên trang web của đại học C, gặp một sinh viên tốt nghiệp đại học B, tênlà Tiền Ba, anh ta giới thiệu với Carol xe buýt ở sân bay C. Tiền Ba rất thànhkhẩn nói, lẽ ra anh ta sẽ ra sân bay đón Carol bạn cùng trường, nhưng vì đếnquá muộn, phải dậy từ ba giờ sáng để ra sân bay, tốt nhất là Carol đi xe buýtvề. Về đến thành phố C sẽ gọi điện, anh ta đến bến xe buýt đón. Có thể tìm trênmạng để biết số xe, thời gian xuất phát và đến trạm cuối cùng.
Caroltìm trên mạng địa chỉ Tiền Ba đã cho, cô ghi lại thời gian đề phòng chuyện bấttrắc, xem ra sẽ cần đến. Chuyến xe buýt đầu tiên khởi hành ở sân bay lúc bảygiờ rưỡi sáng, chuyến cuối cùng rời bến lúc bảy giờ rưỡi tối. Tất nhiên tối naykhông có cách gì để đi xe buýt, đành phải chờ một đêm ở sân bay, mai đi chuyếnsớm nhất. Không biết có được ngồi qua đêm ở sân bay hay không? Không biết cógiống như ở trong nước, nửa đêm cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/142843/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.