CAROL LÀMXONG THỦ TỤC đổi chuyến bay, tính lại thời gian, quyết định gọi điện thoại choJason, báo cho anh biết máy bay đến trễ. Cô dự đoán, nếu năm giờ sáng Jasonkhông đón được cô sẽ chờ đến mười giờ, để anh ta đón một cô gái rồi về. Nếu anhđồng ý ra đón lại, cô sẽ cảm kích vô cùng; nếu anh không ra đón thì Carol cũngkhông trách anh.
Carolthử gọi mới biết từ đây gọi điện đến thành phố C là điện thoại đường dài, đànhphải đi đổi tiền xu, theo chỉ dẫn, phải cho vào đấy rất nhiều tiền đường dâymới thông, đáng tiếc không có người nhận điện. Cô nghĩ, không có người nhậnđiện có thể là tốt, cũng có thể là xấu. Có thể Jason vẫn đang ở sân bay chờcô,cũng có thể anh đi công chuyện. Lúc này Carol không hy vọng Jason ở sân baychờ, vì phiền anh đợi mười tiếng đồng hồ thật không tiện chút nào, làm thế nàođể trả ơn anh? Đúng là không như thường ngày vẫn đùa vui: không có gì đển đáp,lấy mình ra thay thế nhé?
Với mộtngười như Jason, Carol vô cùng cảm kích vì anh là người đầu tiên nhiệt tìnhnhận lời ra đón.
Quyếtđịnh vào học ở đại học C thành phố C đối với Carol thật ra là một chuyện bấtđắc dĩ. Carol còn nhận được giấy báo của một trường đại học khác cũng nằm trongtop 20 của Mỹ, nhưng ở trường ấy không cấp học bổng mà chỉ miễn một phần họcphí. Mẹ nói, dù có khuynh gia bại sản, vay nợ nặng lãi cũng cho Carol vào họctrường ấy, nhưng Carol nghe nói, không có học bổng xin visa rất khó, tốt nhấthãy chọn trường cho học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/142841/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.