🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm sau.



Sở Tây Trì lái xe đạp đến trường, lúc đi ngang qua một tiệm bánh bao, hắn lần tay mò vào cái bị rỗng tuếch không một xu dính túi của mình, đói....



Tính giả nghèo tới cùng chứ gì!



Một bàn tay chậm rãi từ sau lưng Sở Tây Trì vươn ra, sau đó, vỗ cái bốp vào cái người đang sầu đời kia, Sở Tây Trì sợ tới mức bắn ra xa hai ba mét, chuẩn bị thủ thế xông lên.



Đến khi nhìn rõ mặt người nọ, hắn lại giả vờ chột dạ!



"Cùng bàn, ngại quá, doạ cậu à!" Ánh nắng chiếu lên mặt Thú Trầm Châu, càng khiến nụ cười kia chói lóa. Chói loá tới mức tim Sở Tây Trì hẫng đi mất nửa nhịp.



Sở Tây Trì mê mẩn ngắm người ta tới nỗi không thoát ra được, giờ này khắc này Thú Trầm Châu chỉ có một cảm giác duy nhất, "Tên cùng bàn cớ gì nhìn mình cười hèn hạ ghê thế."



Sở Tây Trì chợt thấy mình quá mức thất thố, ho khụ khụ hai cái nhằm che đi cảm giác xấu hổ, Thú Trầm Châu cười ngượng nghịu, ăn ý không nhắc tới tình cảnh lúng túng vừa rồi nữa.



"Cùng bàn, tới đây ăn sáng à?"



"Đâu có, anh Thú, cậu đến đây ăn sáng à?" Sở Tây Trì "đổi khách thành chủ" hỏi ngược lại.



Vừa hỏi xong, cái bụng 'mất dạy' cũng phối hợp kêu lên ùng ục.



Tầm mắt hai người chạm nhau, Sở Tây Trì đạp xe rời đi, để lại Thú Trầm Châu một mình ở tiệm bánh bao.



Thú Trầm Châu: "..." Gì đây? Nghèo tới nỗi không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-danh-rieng-nguoi/2694353/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dịu Dàng Dành Riêng Người
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.