Editor: Mộ
Lúc cả nhà đang dùng bữa, Đỗ Thất Dạng cứ nhìn chằm chằm chị cô và anh rể.
Đỗ Cửu Trăn nhìn ra được sự lo lắng của cô nàng nhưng cô vẫn tỉnh bơ cúi đầu và yên lặng ăn cơm.
“Em nhìn gì thế?” Đỗ Cửu Trăn hỏi.
“Đã ba năm rồi em chưa được gặp anh rể, càng ngày anh rể càng đẹp trai.” Đỗ Thất Dạng bày ra dáng vẻ chân chó, ra sức khen anh: “Anh rể còn đẹp hơn nhiều những minh tinh trong làng giải trí.”
“Cảm ơn em.” Hoắc Hành Niên miễn cưỡng gật đầu.
“Chị, hôm nay em thấy ông nội đưa sổ hộ khẩu cho chị.” Đỗ Thất Dạng quay sang cười với Đỗ Cửu Trăn: “Chị chuẩn bị kết hôn sao? Khi nào thế?”
Nhắc đến chuyện kết hôn, suy nghĩ của Đỗ Thất Dạng đã đi xa hơn một chút.
Cô ấy cũng muốn kết hôn nhưng bây giờ cô ấy và Phó Đông Thành vẫn giống như đang chơi đùa với nhau.
Phó Đông Thành nghĩ rằng anh ta đang chơi với cô ấy, nhưng trên thực tế anh ta lại bị cô ấy chơi ngược lại.
Nếu sau này anh ta biết hết sự thật, chắc chắn anh ta sẽ tức đến chết.
“Phải chọn ngày lành đã.” Đỗ Cửu Trăn trả lời.
Thật ra Đỗ Thất Dạng cũng không ngạc nhiên lắm. Trong mắt cô ấy, chị và anh rể là trời sinh một cặp. Bọn họ đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, chỉ thiếu mỗi việc lĩnh chứng là vẹn cả đôi đường.
“Em có quen một thầy bói, tốt nghiệp đại học danh tiếng. Hay là hai người đến nhờ hắn xem hộ ngày lành nhé?” Đỗ Thất Dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-danh-rieng-anh/472420/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.