Editor: Mộ
Đỗ Cửu Trăn tắm ở phòng bên cạnh.
Hôm nay cô tắm nhanh hơn bình thường rất nhiều. Lúc cô vừa đi ra, tiếng nước chảy trong phòng Hoắc Hành Niên cũng vừa mới ngừng.
Đỗ Cửu Trăn buộc chặt áo choàng tắm, cô mở một chai rượu rồi ngồi trên sô pha chờ anh.
Lúc Hoắc Hành Niên đi ra, anh hơi ngạc nhiên.
Đỗ Cửu Trăn đang mặc áo tắm. Mái tóc buông thả trên vai, những sợi tóc ẩm ướt vẫn còn đang nhỏ nước.
Chỉ cần nhìn qua đã biết cô vừa mới tắm xong.
“Em tắm nhanh thế?” Hoắc Hành Niên hỏi.
Chuyện này không giống tác phong bình thường của Đỗ Cửu Trăn, Cô luôn tắm rất chậm, có nhiều lần anh còn nghi ngờ không biết có phải cô té xỉu trong đó rồi không.
Đỗ Cửu Trăn rót hai ly rượu, cô cầm một ly lên và nghiêng người nhìn Hoắc Hành Niên.
“Em lấy rượu ngon cho anh.” Đỗ Cửu Trăn trả lời một cách tượng trưng.
Hoắc Hành Niên không nói gì, anh vừa đi về phía cô vừa thắt đai áo choàng tắm.
Anh đến bên cạnh Đỗ Cửu Trăn, vòng ra sau rồi đứng yên tại chỗ. Anh đưa tay đoạt lấy ly rượu trong tay Đỗ Cửu Trăn.
“Ba năm rồi anh chưa được uống.” Hoắc Hành Niên vừa nói vừa nhấp một ngụm.
Vẫn là mùi vị đó.
Trải qua vài năm, tất cả mọi thứ có vẻ đã trở nên xa lạ với anh, nhưng khi thực sự đối diện với chúng hóa ra vẫn quen thuộc đến thế.
Hoắc Hành Niên dựa vào tường, thả lỏng cơ thể, ngón tay lắc nhẹ ly rượu rồi uống thêm một ngụm.
Hương rượu nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-danh-rieng-anh/472418/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.