Khi Kim Thơ trở lại phòng thì thấy ông Hùng đang nằm trên giường chán chường xem TV, khi dì giúp việc nhìn thấy cô bước vào, dì giúp việc liền kiếm cớ rời đi. Lúc này trong phòng chỉ còn lại hai cha con, Kim Thơ nhìn chằm chằm vào ba mình, tim cô đau nhói và không biết phải nói gì với ông, một lần nữa ông lại nói dối cô. Ông Hùng đặt chiếc điều khiển trên tay xuống bàn rồi vẫy tay với con gái.
Kim Thơ đi đến bên cạnh ông, “Ba.”
Ông Hùng đột nhiên nở một nụ cười, “Hôm nay ba làm tốt chứ?”
Mắt Kim Thơ ửng hồng, cô cúi đầu, nói với giọng nghẹn lại, “Phải rồi, ba làm rất tốt.”
Ông Hùng cầm một tờ giấy đưa cho Kim Thơ rồi nói với giọng ăn năn, “Xin lỗi, ba không nên gạt con, ba… ”
“Được rồi, đừng nói nữa.” Kim Thơ ngắt lời ông.
Ông Hùng, “Lần này con có thể tha thứ cho ba được không?”
Kim Thơ hít sâu một hơi ngẩng đầu lên nhìn ông, “Màn biểu diễn của ba thật vụng về nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu ba, ba đừng tưởng không quay đầu lại nhìn Hà Linh thì bà ta sẽ để yên. Bà ấy đang mang đứa con của ba trong bụng, làm sao chắc chắn ba sẽ không mềm lòng. Trước mặt con ba giả bộ hờ hững với Hà Linh nhưng nếu không có con thì sao? Nhà họ Phạm không còn như lúc trước nữa nên không thể đem tiền phung phí được. Ba đừng trách con không nhắc nhở trước, nếu ba bí mật gửi tiền cho bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479917/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.