Kim Thơ rất thích cảm giác được Lê Giang Lâm ôm trong ngực, cái cảm giác an toàn tuyệt đối trong vùng tay anh là thứ cô đã ao ước rất lâu. Kể từ sau khi cô biết anh thầm thích mình rất nhiều năm cô đã rất cảm động, nhưng cô vẫn luôn lo lắng sợ rằng thái độ của anh đối với mình sẽ có thay đổi theo thời gian. Con người mà, ai rồi cũng sẽ thay đổi chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Cô cũng lo lắng, bản thân mình đối với Lê Giang Lâm chỉ là do cảm động nhất thời chứ không phải thật lòng yêu thích. Cô cảm thấy thích là một chuyện thuần túy, không muốn trộn lẫn với bất kể một tí tình cảm nào khác. Sống cùng nhau bình thản lại tự nhiên, trừ lần đó Lê Giang Lâm không kiềm chế được nỗi lòng mà thổ lộ rằng đã thích cô trong một lần đến dự tiệc sinh nhật của cô thì anh không nói vì nhiều về tình yêu anh dành cho cô. Nhưng giờ Kim Thơ không muốn nghĩ nhiều nữa vì cô đã xác nhận mình thích anh và yêu anh, cho dù sau này Lê Giang Lâm có thật sự thay đổi thì cũng chẳng sao, chỉ cần cô nắm giữ và tận hưởng những ngày hạnh phúc chuyện tương lai hãy để tương lai tính đi.
Đặt người lên giường, Lê Giang Lâm cúi xuống hôn lên môi đôi đỏ mọng, đôi mắt hạnh nhân của Kim Thơ ngập trong một tầng sương mù từ từ mở ra, đôi môi ửng hồng vì bị mút mà tê rần. Lưu Luyến rời khỏi cánh môi, đôi mắt Lê Giang Lâm dịu dàng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479916/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.