Lê Giang Lâm nhìn Kim Thơ mỉm cười rồi khởi động xe. Trên đường về nhà, hai người quyết định đến một nhà hàng gần nhà gọi thức ăn mang về. Vì lúc này là giờ cao điểm người đến ăn rất đông, Lê Giang Lâm lo lắng Kim Thơ đói bụng nên đã gọi điện đặt thức ăn trước để mang về nhà. Trên đường về Kim Thơ nói muốn uống trà sữa, Lê Giang Lâm vừa lái xe vừa nhìn ngó hai bên đường xem có quán trà sữa nào không, trước mặt có một quán trà sữa nhưng người xếp hàng mua khá đông. Lê Giang Lâm đổ xe bên lề đường rồi đi vào quán, Kim Thơ ngồi đợi anh trong xe. Một lúc sau, Lê Giang Lâm quay lại với ly trà sữa trong tay.
“Tại sao chỉ có một ly, anh không uống sao?”
Lê Giang Lâm mỉm cười, “Anh không muốn uống, em uống đi.”
Kim Thơ biết Lê Giang Lâm không thích đồ ngọt tất nhiên cũng chưa từng thấy anh ấy uống trà sữa bao giờ, cô cầm cốc trà sữa cắm ống hút vào và cúi đầu uống một hơi, còn rất hài lòng nhai viên trân châu mềm trong miệng, bất chợt thấy Lê Giang Lâm đang nhìn mình, Kim Thơ vô thức đưa trà sữa qua cho anh.
“Có muốn uống không?”
Lê Giang Lâm nhìn chằm chằm vào khóe môi ửng hồng của cô, yết hầu trượt lên xuống vài lần mới mở miệng nói:
“Em uống trước đi, anh sẽ thử sau.”
Đây là đợi cô ngừng uống mới cầm ly trà sữa còn lại mà uống sao? Vậy sao được chứ. Kim Thơ cảm thấy cô và Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479899/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.