Sau khi Triệu Hoàng nói chuyện với giám đốc Trần, trên đường trở về phòng làm việc và đi ngang qua hành lan, ông nhìn thấy Kim Thơ đang ngồi trên ghế tay cầm ly nước, sau đó cô đứng dậy bước thẳng về phòng làm việc của mình. Xem ra đây đúng là giọt nước tràn ly, bây giờ dù có trách mắng cô ấy cũng vô ích, tâm trạng lúc này của cô ấy chắc hẳn rất tồi tệ. Triệu Hoàng lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Kim Thơ, chỉ vài dòng đơn giản là yêu cầu cô về nhà nghỉ ngơi vài ngày. Nếu là nhân viên bình thường khi nhận được tin nhắn như thế xem như đã bị đuổi việc, tạm thời nghỉ ngơi nhưng nghỉ ngơi trong bao lâu thì lại không nói.
Kim Thơ chỉ mỉm cười rồi gửi một lời cảm ơn đến Triệu Hoàng, sau đó cô cầm túi xách lên chuẩn bị về nhà. Nhã Lan đi theo sau lưng, sau đó cũng đưa Kim Thơ xuống tầng dưới để ra cổng lớn của công ty, Nhã Lan không thể tin được mà thầm thở dài.
“Chị Trish, chị thực sự bị đuổi việc rồi sao?”
Kim Thơ mỉm cười, “Như cô mong muốn rồi còn gì?”
Nhã Lan liếc nhìn khóe miệng Kim Thơ, “Có nhân viên nào bị đuổi việc mà cười tươi như chị không? Mẹ kế của chị đến đây là vì mục đích này sao?”
Kim Thơ không trả lời câu hỏi của Nhã Lan, cô chỉ cười cười, “Được rồi, nghiêm túc trở lại làm việc đi. Nếu Cẩm Lý cố ý nói những lời làm cô khó chịu thì cứ mặc kệ cô ta.”
Nhã Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479894/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.