Trở lại phòng bệnh, ông Nghiêm đang nằm trên giường, Lê Giang Bình và Lê Giang Minh ngồi ghế bên cạnh giường của ông. Khi ông Nghiêm nhìn thấy Lê Giang Lâm nắm tay Kim Thơ bước vào ông cảm thấy rất hài lòng. Hai đứa nhỏ này vẫn là quan tâm đến ông mà muốn ở lại chăm sóc ông.
“Sao hai đứa còn trở lại, không đi làm sao?”
Những người trong phòng liền quay qua nhìn hai người vừa đi vào, Kim Thơ mỉm cười cúi đầu chào hai người anh đang ngồi nhưng họ ngó lơ cô. Cô không để ý đến thái độ của họ mà bước đến nắm tay ông Nghiêm.
“Chào buổi sáng ba, ba đã ăn sáng xong chưa?”
Ông Nghiêm liếc nhìn hai người con trai đang ngồi, “Vừa mới thức dậy đã bị làm phiền rồi còn tâm tình gì mà ăn với uống nữa con.”
Quả thực trong lúc ăn sáng ông đã bị làm phiền bởi chính hai người con trai của mình. Từ sáng sớm, Lê Giang Bình và Lê Giang Minh đã rất chỉnh tề đi vào bệnh viện thăm ông, ai không biết còn tưởng họ đến bệnh viện để mừng sinh nhật của ông già nữa chứ.
Nghe được lời nói khó chịu của ông Nghiêm sắc mặt của hai người đang ngồi có chút khó coi. Lê Giang Lâm cũng quét ánh mắt sắc bén về phía hai người anh của mình, “Anh hai, hôm qua em đã nói đừng đến sớm quá, ba bị bệnh cần có thời gian nghỉ ngơi.”
Lê Giang Bình im thin thít nhưng sắc mặt Lê Giang Minh càng thêm tối xầm, “Mày nói chuyện với anh mày như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479858/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.