Cho nên khi Kim Thơ đổi mật khẩu nhiều ngày như vậy không hề có vấn đề gì, cứ tưởng có thể chặn được anh ta ở bên ngoài, nhưng trong mắt Lê Giang Lâm thì đây chỉ là một trò đùa trẻ con. Trước đó Lê Giang Lâm đã ghi lại dấu vân tay của mình cho nên không cần mật khẩu anh ta cũng có thể mở cửa vào.
Kim Thơ nghiến răng tức giận: “Anh không ngủ trong phòng làm việc à?”
Lê Giang Lâm nhắm mắt, có vẻ hơi mệt mỏi, “Ai nói anh muốn ngủ trong phòng làm việc?
Sau bài học kéo chăn bông lần trước, cô cứ đứng đó nhìn Lê Giang Lâm nằm trên giường ló đầu ra, Kim Thơ không dám chạm vào chăn bông trên người anh ta nữa. Cô đứng trước giường có chút bực bội, mặc dù trước đó hai người đã ngủ chung một giường cũng khá lâu, nhưng gần đây Lê Giang Lâm dường như rất giống thú hoang đang trong thời kỳ động dục và vì một lý do nào đó mà càng ngày anh ta càng khó kiềm chế bản thân.
“Vậy tôi sẽ vào phòng làm việc ngủ.”
Kim Thơ với lấy cái gối, Lê Giang Lâm đột nhiên mở mắt ra, giọng đầy buồn ngủ, “Sáng mai dì Yến sẽ đến nấu cơm.”
Ngụ ý của anh là nếu Kim Thơ ngủ trong phòng làm việc dì Yến nhất định sẽ biết, nếu dì Yến biết chắc chắn ba của anh ta cũng sẽ biết. Ông Nghiêm sẽ không ngồi yên khi biết hai người không ngủ chung giường, và người gặp rắc rối sẽ là Lê Giang Lâm.
Thảo nào mấy ngày nay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479851/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.