Kim Thơ không tự chủ nhẹ nở một nụ cười trên môi, cô nghiêng đầu như muốn giấu đi niềm vui bất chợt và không trả lời câu hỏi của Nhã Lan.
Công việc ở phòng marketing luôn rất bận rộn, có lẽ vì cuộc họp thường lệ mỗi đầu tuần hôm nay đã bị hoãn vì vấn đề lựa chọn người đại diện, cụ thể là có liên quan đến Hà My nên giám đốc Triệu không muốn bàn đến việc này nữa, cái chính là ông biết Kim Thơ đã giải quyết xong việc mời Erik Lưu, đợi khi chuyện của Hà My lắng xuống ông sẽ công bố người đại diện sẽ là Erik Lưu.
Trong cái không khí có chút ngột ngạt và căn thẳng này, thậm chí Nhã Lan còn nhàn rỗi không ngại cầm điện thoại của mình lên sau đó kéo tay Kim Thơ.
“Chị Trish, em cho chị xem cái này, khó khăn lắm em mới tải xuống được đó nha, một vài đoạn phim về chủ tịch đẹp trai và phong độ của chúng ta.”
Sau đó cô bấm vào một đoạn video và đặt nó trước mặt Kim Thơ. Video được chỉnh sửa và ghép lại với nhau rất tinh vi, các đoạn phim ngắn và hình ảnh của Lê Giang Lâm khi anh tham dự những sự kiện khác nhau. Mỗi khung hình là một bức ảnh di động, có cảnh anh ta đi bộ vào khu biệt thự nhà Kim Thơ trong buổi tiệc từ thiện một tháng trước. Lê Giang Lâm đeo chiếc nhẫn cưới có đính kim cương, bức ảnh này đặt biệt được cắt và phóng to rất cẩn thận. Đoạn video được đặt tên khá thu hút “Chủ tịch Lê, nhẫn cưới của anh có giá bao nhiêu?”
Sau khi kết thúc đoạn video thứ nhất, Nhã Lan tiếp tục mở đoạn tiếp theo, nội dung của video thứ hai tương tự như video đầu tiên nhưng nhạc nền và trình tự chỉnh sửa lại khác nhau. Nội dung chủ yếu xoay quanh chiếc nhẫn cưới mà Lê Giang Lâm luôn luôn đeo trong bất cứ những sự kiện mà anh tham dự, đoạn phim còn thêm dòng chữ nổi bật như sợ người ta không nhìn thấy.
“Người đàn ông này không bao giờ rời khỏi chiếc nhẫn cưới kể từ khi anh ta kết hôn, Lê Giang Lâm trân trọng nó theo một cách riêng của anh, và vì vậy vợ của chủ tịch Lê chắc chắn rất an tâm về chồng mình.”
Không có nhiều hình ảnh và video về Lê Giang Lâm được đăng trên Internet, vì vậy tài liệu được sử dụng để chỉnh sửa video về cơ bản điều giống nhau, nhưng chúng có kèm theo những câu nói trìu mến rất khác nhau và đầy ngôn tình để nói về người đàn ông nổi tiếng này. Kim Thơ nhìn đoạn video đã được chỉnh sửa có những dòng chữ viết rất to, mặc dù biết rằng tất cả chỉ là hiệu ứng chỉnh sửa và những lời lẽ là do cư dân mạng chế ra, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh gắng với những dòng chữ đó trong lòng Kim Thơ vẫn cảm nhận được sự ngọt ngào qua từng hình ảnh của Lê Giang Lâm.
Kim Thơ chống hai tay lên bàn ôm má nở nụ cười khi xem đoạn video.
“Sau khi lai lịch thực sự của Hà My được tiết lộ, vào đêm hôm trước em thật sự rất muốn biết con gái của chủ tịch tập đoàn WOsan trông như thế nào. Em đã thức cả đêm để tìm trên google, Facebook, và trang web chính thức của WOsan và cả trang web chính thức của tập đoàn NIP, thật sự rất thất vọng, tại sao một người có địa vị hoàng cảnh gia đình đặt biệt nổi tiếng như vậy mà không hề có một chút tin tức nào trên mạng xã hội? Video thì không nói làm gì nhưng ngay cả ảnh của cô ta cũng tìm không thấy, khó hiểu thật. Trong thời đại công nghệ thông tin ai cũng muốn mình được nổi tiếng thông qua mạng xã hội, nhưng cô gái này lại sống ẩn dật như nhà sư trên núi vậy, một chút tung tích cũng không tìm được.”
Kim Thơ hồi phục tinh thần, “Đó là chuyện của người ta, em quan tâm làm gì?”
Nhã Lan cầm điện thoại, “Nói cũng đúng, dù sao thì họ vẫn là một đôi trời sinh, chủ tịch tài giỏi cùng cô vợ giàu có, một câu chuyện tình yêu thật ngọt ngào phải không chị Trish.”
Kim Thơ nhìn Nhã Lan lắc đầu, đã nói đừng nghĩ nữa sao cứ nói chuyện của người khác hoài, bộ không biết chán sao? “Cô vợ giàu có” sao? Tôi không giàu có lắm đâu, nếu tôi thật sự giàu thì công ty đã không rơi vào tay Lê Giang Lâm.
“Mà chị Trish này, liệu vợ chủ tịch Lê có phi cơ riêng không nhỉ? Em đoán chắc là có rồi, giàu như vậy mà.”
Kim Thơ: “ ... “ Thực xin lỗi, tôi không có phi cơ đâu, mỗi ngày còn phải đi taxi đến chỗ làm việc cô không thấy hay sao?
“Em thực sự tò mà về vợ chủ tịch quá, không biết cô ấy trông như thế nào?”
Kim Thơ: “Tại sao em lại muốn biết về cô ta như vậy?”
“Em chỉ tò mò thôi, không biết cô ấy xinh đẹp đến mức nào lại khiến chủ tịch của chúng ta mất kiên nhẫn, cô ấy vừa tốt nghiệp phổ thông đã cưới liền, sau đó công bố với thiên hạ con gái cưng của ông Phạm Hùng là vợ chính thức của anh ta, em cảm giác chủ tịch Lê như sợ bị người khác cướp cô ấy đi mất vậy.”
Cái Lê Giang Lâm sợ bị cướp mất là chiếc ghế chủ tịch của tập đoàn NIP chứ không phải là tôi đâu, anh ta dám không nghe lời ba mình hay sao.
Kim Thơ mỉm cười nhưng trong lòng lại có chút chua xót mà buồn rười rượi, từ đầu Lê Giang Lâm đâu phải có ý muốn cưới cô, là do ba anh ta quyết định đó chứ, nếu anh ta không đồng ý thì liệu có được ngồi vào chiếc ghế chủ tịch của NIP không, cũng may mắn là hai anh trai của Lê Giang Lâm đã lập gia đình nếu không họ còn lớn tuổi hơn anh ta rất nhiều, đến lúc đó không biết gọi là chồng hay gọi bằng chú đây? Mà tôi cũng đâu có muốn lấy chồng sớm, tôi còn cả một dự định của tương lai phía trước, nếu không vì ba tôi…
Thở dài, Kim Thơ mở máy tính trên bàn lên, cô định kiểm tra tài liệu sẽ dùng trong cuộc họp sắp tới thì Nhã Lan ngồi một bên nhìn những tập tài liệu nhỏ tóm tắt trên máy tính để bàn của cô, ánh mắt vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ. Kim Thơ thực sự là cô gái có năng lực nhất mà cô từng thấy. Cô ấy làm rất tốt công việc và hoàn thành nó một cách xuất sắc nhất, ngoại hình thì khá ổn nhưng về gia thế của cô ấy quá thấp nên người ta dễ dàng bỏ qua tài năng của cô ấy.
Trước đây khi vào công ty làm việc, Kim Thơ đã dùng thông tin và thân phận của Mộc Thu vì không muốn gây chú ý để có thể chuyên tâm học hỏi và làm việc, Lê Giang Lâm cũng biết điều này. Lúc đầu ba anh không đồng ý cho con dâu đi làm nhưng Lê Giang Lâm đã thuyết phục ông để Kim Thơ được làm nhân viên thực tập học hỏi trong công việc, sau này cô ấy sẽ giúp anh quản lý WOsan.
Nhã Lan tay chống cằm nhìn Kim Thơ, gương mặt tinh xảo, nước da trắng nõn, khí chất ngời sáng, thân hình mảnh mai, xinh đẹp không thua kém gì diễn viên điện ảnh. Nếu không nhìn vào gia cảnh gia đình mà chỉ xét ngoại hình và năng lực thì chị Trish sánh đôi với Lê Giang Lâm hoàn toàn xứng đáng, lại rất xứng đôi đó nha.
“Chị Trish, nếu chị là vợ chủ tịch Lê thì hay biết mấy.”
Kim Thơ sửng sốt nhìn vào màn hình máy tính, sau đó vội vàng đóng nó lại quay sang nhìn Nhã Lan, cô tự hỏi liệu mình có để lộ điều gì không tại sao con bé này lại có suy nghĩ đó chứ?
Kim Thơ nghiêng đầu nhìn Nhã Lan.
Nhã Lan giống như bị trúng tà mà phẫn nộ hét lớn: “Ai cũng có một mũi hai mắt, chị Trish vừa đẹp lại vừa giỏi tại sao ông trời thật bất công với chị quá.”
Kim Thơ thở ra một hơi, thì ra chỉ là tưởng tượng, cô mỉm cười, “Đừng khen tôi, tôi sẽ kiêu ngạo đó.”
“Kiêu ngạo thì đã sao, chị vốn có năng lực để kiêu ngạo mà.”
Thấy Nhã Lan cứ thao thao bất tuyệt Kim Thơ không để ý đến cô nữa, giờ chỉ còn lại âm thanh gõ bàn phím của cô. Một lúc sau có tin nhắn gửi đến điện thoại bảo mọi người chuẩn bị cuộc họp sẽ bắt đầu ngay sau mười phút nữa. Mọi người trong phòng lần lượt đứng dậy đi vào phòng họp.
Liếc mắt nhìn xung quanh thấy mọi người đã đủ mặt, Triệu Hoàng liền vào chủ đề chính.
“Cuộc họp của chúng ta hôm nay chủ yếu là để xác định ứng cử viên trở thành gương mặt đại diện cho show diễn đặc biệt vào cuối năm.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]