Khi Kim Thơ tỉnh dậy vào ngày hôm sau đã là buổi trưa, điện thoại của cô nhận được một tin nhắn từ trợ lý Lưu.
[ Chủ tịch có lịch trình đến sân bay vào lúc 6:30 sáng.]
“Cái gì vậy? Anh ta đi mà không nói lời nào với mình luôn.”
Kim Thơ không biết vì sao lại thấy mất mát, nhưng chuyện xảy ra vào đêm qua thật tình là ngoài sức tưởng tượng, sáng dậy cô còn không biết làm sao đối mặt với Lê Giang Lâm, lúc này Kim Thơ cảm thấy thanh thản hơn khi biết anh ta không có ở nhà. Sau khi ăn xong bữa sáng do ai đó đã làm để sẵn trên bàn còn kèm theo tờ giấy màu xanh quen thuộc có ghi dòng chữ “Nhớ hâm nóng lại trước khi ăn.”
Kim Thơ trở ra phòng khách ngồi lên sofa thì có tin nhắn gửi đến.
[Thơ Thơ, trận chiến đêm qua thế nào rồi, anh ta đã làm bao nhiêu lần vậy? 】
Cho rằng Mộc Thu chính là thủ phạm suýt chút nữa gây ra vụ mất khống chế đêm qua giữa cô và Lê Giang Lâm, Kim Thơ nghiến răng trả lời tin nhắn:【Hôm nay cậu có rảnh không? Chúng ta ra ngoài mua sắm đi.】
Hơn nửa tháng nhàn rỗi ở nhà Mộc Thu không có việc gì làm nên rất nhàm chán, vừa nghe Kim Thơ rủ đi mua sắm liền đồng ý ngay.
[Được rồi, cậu muốn đi đâu? 】
【Khu trung tâm thương mại thành phố, gần nhà tôi. 】
Biết Mộc Thu đã cắn câu, khóe môi Kim Thơ cong lên một nụ cười xấu xa. Mộc Thu, tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479845/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.