Kim Thơ nghĩ sau chuyện tối hôm qua hẳn Lê Giang Lâm sẽ không còn thiện cảm đối với cô, dù sao thì một pha khủng bố bất ngờ đêm qua thật sự là cực kỳ vô duyên. Bất quá tính tình Lê Giang Lâm dù có nghiêm túc cổ hủ và một chút kiêu ngạo, nhưng không ngờ tới là anh ta lại chịu làm bữa sáng cho cô, còn rất chu đáo làm đến hai phần.
Sau khi ăn một bát cháo bụng Kim Thơ thấy ấm và dễ chịu hơn, trong đầu cô lại có thêm hy vọng có thể nhờ Lê Giang Lâm giúp đỡ trong việc mời Erik Lưu.
Sau khi ăn xong, Kim Thơ ngồi xếp bằng trên ghế sofa trong phòng khách, cô mở điện thoại gửi một tin nhắn cho Lê Giang Lâm.
[Cảm ơn vì bữa sáng, tôi ăn hết rồi, rất ngon.】
Sau khi nhìn chằm chằm vào màn hình trong khoảng năm phút để chờ câu trả lời, cuối cùng Lê Giang Lâm cũng nhắn lại.
[Đã hai giờ chiều rồi em mới dậy à?】
Kim Thơ, “...” Tại sao lúc nào anh cũng làm tôi cụt hứng hết vậy?
Cô nhìn chằm chằm màn hình điện thoại sau đó trong đầu hiện ra khuôn mặt nghiêm nghị của ông cụ non nhà mình, đột nhiên không biết vì sao cô khẩn trương gõ một lời giải thích vào ô tin nhắn nhầm giải thích với Lê Giang Lâm lý do vì sao mình dậy muộn.
“Tối hôm qua tôi bị mất ngủ.” Soạn tin xong, cảm thấy câu nói này kết hợp với chuyện xảy ra tối hôm qua có chút không thích hợp nên Kim Thơ đã xóa hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479829/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.