"Ây da, 3375 à cô cũng sướng thật đó, còn được chuẩn bị riêng thức ăn, vừa nhiều mà lại… nhìn vừa ngon như vậy. Chắc kim chủ cũng thuộc hàng gia thế lắm hả."
"Hay là… cô bảo người ta làm nhiều nhiều thêm một chút rồi chia cho chúng tôi một ít được không?"
"Đúng đó, chúng ta ở trong này chỉ có ba người, cùng giúp đỡ đùm bọc lẫn nhau, cô nói có phải không, ha ha ha."
Cơm trưa chỉ vừa mới được mang đến, hai người còn lại đã luôn miệng nói huyên thuyên, trong khi cô còn chưa kịp nhìn đến.
Nhìn vào gương mặt bọn họ đã thấy giả tạo, trước đây còn bảo cô là bướm đêm, khinh thường cô, giờ lại khoác vai bảo đùm bọc lẫn nhau, còn từ nào giả dối hơn bọn họ có thể nói không.
Cô nhìn gương mặt mặt đang mong đợi của bọn họ không nói gì, cô bước đến gắp vào khay cho bọn họ mỗi người một miếng thịt, cũng không phải loại vừa nhỏ vừa mỏng.
Gắp xong cô lại bưng khay của mình tới một góc khác để ăn.
Bọn họ thấy vậy mà thay đổi hẳn thái độ, mắt nhìn cô lườm liếc, nghiến răng nói thầm với nhau.
"Đúng là cái thứ ích kỷ, nghĩ bọn ta là ăn mày sao?"
Cô ta gắp miếng thịt lên rồi lại giận giữ thả xuống, nhưng cuối cùng cái khay thức ăn đó cũng hết sạch.
Bữa trưa kết thúc, tiếng cửa sắt lại mở ra để người vào thu dọn rồi lại đóng chặt.
Người dọn dẹp đi đến hành lang thì bị một quản ngục kéo lại, cô ta lén nhìn dáo dác xung quanh rồi cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vao-hao-mon/1718728/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.