Hải Ninh trở về với bộ dạng lê thê, cô vẫn không ngờ được Vũ Việt vẫn chưa ngủ mà còn thức ngồi ở phòng khách đợi mình.
Cô xấu hổ không dám nhìn vào mắt anh ta, Vũ Việt bước tới, nhìn mấy vết đỏ trên người cô anh ta cũng đủ hiểu, anh ta lại không nói gì, nghiến răng mà đấm tay thật mạnh vào tường.
"Anh đang làm gì vậy, sẽ bị thương đó." Hải Ninh hoảng hốt liền giữ lấy tay anh ta ngăn lại.
Vũ Việt đôi mắt đã vằn đỏ, anh ta quay sang giữ chặt đôi vai cô, anh ta đang rất tức giận.
"Là ai, cậu nói đi tôi sẽ tống hắn vào tù."
Hải Ninh buồn bã buông tay ra khỏi người Vũ Việt, cô cúi đầu nó rất khẽ. "Không phải người lạ… tôi không muốn làm lớn chuyện này. Tôi… rất hổ thẹn với cậu, thành thật… xin lỗi cậu."
Hải Ninh cúi rạp người xuống trước mặt Vũ Việt xin lỗi, cô cũng không biết nên phải làm gì trong lúc này, cô cũng không muốn phải nói dối anh ta.
Vũ Việt ngây người, thái độ của cô như vậy thì anh ta biết đó là ai rồi, tay anh ta đang thõng xuống nắm chặt đến lộ gân xanh.
Thấy anh ta không nói gì, Hải Ninh lại nói tiếp "Nếu cậu muốn hủy bỏ hôn lễ, tôi chấp nhận, chuyện này thật sự là tôi sai…"
Còn chưa nói hết câu, cô bị Vũ Việt kéo người lên, anh ta ôm cô rất chặt, giọng anh ta lại đột nhiên nghiêm túc đến đáng sợ "Không đâu, hôn lễ vẫn phải tiếp tục. Nhất định phải tiếp tục. Tôi biết chuyện này là ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vao-hao-mon/1718720/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.