Nguyên cả ngày hôm sau Đình Dương cũng không về nhà, chỉ thấy Mặc Nghiêm đến lấy quần áo. Không biết vì sao anh ta biết mặt cô bị sưng mà lấy ra một tuýp thuốc đưa cho cô "Cái này cho cô, thuốc này làm giảm sưng rất hiệu quả, có thể dùng cho mặt."
"Sao anh biết mặt tôi bị sưng?" Hải Ninh thắc mắc hỏi.
"Ừ thì… tôi hay mang theo nó bên người vừa hay lại thấy mặt cô đang bị sưng nên đưa cho cô thôi, vậy tôi đi trước đây." Mặc Nghiêm vụng về trả lời rồi hấp tấp rời đi.
Hải Ninh vẫn cảm thấy có gì đó không đúng "Tuýp thuốc này có vẻ còn mới, không giống như đã dùng qua."
Cô lắc đầu thở dài "Thôi vậy, lần sau nhất định sẽ cảm ơn anh ấy."
Hải Ninh nhét tuýp thuốc vào tạp dề, rồi tiếp tục công việc. Bỗng nhiên điện thoại của cô reo lên, là một số là gọi đến "Alo, Hải Ninh xin nghe."
"Hải Ninh là anh Bách của em đây." Là giọng nói của một người đàn ông, nói chuyện có vẻ khá thân mật với cô.
Hải Ninh nghe ra thì rất vui vẻ đáp lại "Anh Bách, là anh sao? Anh đã đi đâu, sao bây giờ mới thấy liên lạc với em."
"Chuyện dài lắm, chúng ta gặp nhau đi, em ở đâu anh sẽ đến đón."
Hải Ninh e ngại nói "Ưm... em đang ở chỗ không tiện, hay anh đưa địa chỉ đi em sẽ tới."
Người đàn ông đó sau đó gửi qua cho cô một địa chỉ, cô liền đi vào phòng sửa soạn để đi gặp anh ta. Bởi vì địa chỉ anh ta đưa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vao-hao-mon/165137/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.