Sự chủ động như vậy cổ vũ niềm phấn khởi của Du Thiên Lâm. Hắn ôm eo Thẩm Tế Nhật, nghiêng người rồi vắt chân ngồi lên đùi Thẩm Tế Nhật.
Nụ hôn dồn dập ấy đã kết thúc, cơ bản chẳng đủ hưng phấn. Hai người trao nhau ánh nhìn đắm đuối, không ai nói trước một câu nào, nhưng ai cũng thấu hiểu lòng dạ của người kia đang chất chứa suy nghĩ gì. Du Thiên Lâm muốn làm dấn thêm một bước lắm, hiềm nỗi sợ Thẩm Tế Nhật còn chưa tha thứ cho hắn tới mức độ này. Rốt cuộc trong khi hắn đang chần chừ, Thẩm Tế Nhật thế mà lại thò tay vòng ra sau lưng hắn, mò mẫm men theo khe quần xuống dưới.
Hơi thở của Du Thiên Lâm chợt ngừng, hắn đang định cầm cái tay đó, thì thấy Thẩm Tế Nhật ưỡn eo cọ trúng hông, vật giữa đôi chân thức dậy theo động tác này, đặt giữa khe mông hắn.
Du Thiên Lâm nở nụ cười, cúi người nắm cằm Thẩm Tế Nhật, nhìn thẳng anh trong một khoảng cách siêu gần: "Sao hử? Vân Thâm ca của tôi lại muốn lập uy của phu quân* à?"
*Nguyên văn 重振夫纲 (trọng chấn phu cương): lập lại uy quyền của người chồng.
-重: xem trọng, coi trọng
- 振: chấn chỉnh
- Từ điển Thiều Chửu giải thích chữ 纲 vốn chỉ giềng/giường lưới, là sợi dây to làm đầu mối trong lưới. Lưới có giềng mới kéo được mắt. Cho nên phàm cái gì có hệ thống, không thể suy chuyển tách rời đều được gọi là cương. Vợ chồng (phu phụ) là một trong ba giường mối quan trọng nhất của xã hội (Tam cương).
Theo một topic
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114272/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.