Thẩm Tế Nhật chẳng đáp lời, lòng dạ của anh cực kỳ rối bời, sự việc cần giải quyết ngay trước mắt còn chưa có manh mối, làm sao anh có thể tĩnh tâm để suy xét tiếp vấn đề với Du Thiên Lâm.
May mà Du Thiên Lâm cũng không muốn anh phải lập tức đưa ra một câu trả lời thuyết phục giống trước đây, sau khi để anh hiểu suy nghĩ của mình thì chuyển chủ đề, bắt đầu hỏi anh kỹ lưỡng diễn biến toàn bộ vụ việc.
"Bởi vậy ban nãy là huynh gọi cho ông Tống kia của Cục Cảnh sát à?" Du Thiên Lâm hỏi định hướng của anh.
Thẩm Tế Nhật chả còn lựa chọn nào, nêu ý: "Ta biết hy vọng xa vời, nhưng vẫn muốn tìm ra hai người đó, ít nhất phải hỏi tường tận xem đã xảy ra chuyện gì."
"Bình thường đám người ấy chỉ biết thu phí bảo hộ, nhờ vả bọn họ xử lý việc quan trọng có mà chờ đến năm khỉ tháng ngựa* à?" Du Thiên Lâm nói đoạn liền mở cửa ra, sai Tùng Trúc gọi Hồng Dật vào.
*Năm khỉ tháng ngựa: Thành ngữ chỉ một việc khó có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Đợi sau khi Hồng Dật vào đây, Du Thiên Lâm kể khái quát sự tình một lần, ra lệnh Hồng Dật đi dò la trước thời điểm mất tích hai người kia từng tiếp xúc với những ai, lúc thường có lai vãng quanh các địa điểm khả nghi hay không.
Hồng Dật tuân lệnh ngay tức khắc, Du Thiên Lâm lại ngẫm nghĩ nếu đã chẳng còn cách nào tìm nổi cỏ Di La ở Nghi Châu, thì phải chạy vạy qua nơi khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114271/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.