Thẩm Tế Nhật chết điếng người.
Từ đầu tới cuối anh chẳng thể ngờ sẽ chứng kiến một cảnh tượng như vầy. Hai người bên trong xe lại ở vào góc tranh tối tranh sáng, trừ phi anh tiến đến gần chiếc xe, bằng không thì chả trông thấy rõ ràng điệu bộ của hai người kia.
Anh biết nên chạy qua xem xét, nhưng trong đầu có tiềm thức nhắc nhở không được phép đặt bước chân lên phía trước.
Hình như người trong xe chẳng nhận ra anh, anh cứ đứng nguyên một chỗ gượng gập như thế, một lát sau vẫn xoay người vào nhà.
Anh tin tưởng người ấy sẽ không phải là Du Thiên Lâm. Mặc dù hồi trước Du Thiên Lâm đã từng làm việc tương tự, nhưng đấy chỉ là diễn kịch, là nhằm khiêu khích anh. Hiện tại tình yêu của họ son sắt thế này, lí nào Du Thiên Lâm lại...
Anh tự trấn an lòng mình như vậy, nghĩ bụng nhà này là chỗ ở của Hồ Tuyết Duy, có khi là Hồ Tuyết Duy uống say, nhất thời quên béng rồi dẫn ai đó về thẳng đây.
Ngay cả nước anh cũng chả còn nhớ định uống, quay lại phòng ngủ chốt cửa liền. Du Thiên Lâm còn chưa trở về, anh không buồn ngủ chút nào, ngồi trên giường chờ đợi trong thắc thỏm lo âu.
Đèn xe chiếu sáng trưng dưới lầu khoảng nửa tiếng thì lại tối mò, tiếp đấy anh chợt nghe tiếng động cơ xe hơi khởi động.
Anh vén bức màn trông ra, con xe kia chậm rãi chạy khỏi cổng, biến mất tại cuối phố.
Tâm trạng quái lạ này chẳng vì sự rời đi của chiếc xe mà lắng xuống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114264/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.