Thẩm Tế Nhật nằm viện hết hai ngày thì xuất viện. Anh đã sớm quen với tình trạng như vậy, chẳng thèm ở yên trong phủ tĩnh dưỡng, theo lệ thường bắt đầu gò mình vào guồng công việc thương hội và làm ăn trong nhà.
Mẹ khuyên anh bất thành, liền động viên Vương Hạo Tinh đảm đương vai trò thuyết khách*. Tính Vương Hạo Tinh vốn hiểu chuyện tinh ý, vòng vo một hồi anh nghe không vào, sẽ tránh nài ép. Tuy vậy ngày nào cô cũng nghĩ cách nấu nướng đổi món mang đến cho anh bồi bổ, nhắc anh chú ý làm việc kết hợp nghỉ ngơi.
*Thuyết khách: Nhà ngoại giao tư sản hoặc phong kiến, chuyên dùng lý lẽ đi thuyết phục người khác.
Ngày thuận tiện hẹn tái khám với Charles ước chừng một tuần sau. Anh không báo với bất cứ một ai, ăn quàng cơm trưa Vương Hạo Tinh đưa tới xong, bèn vẫy một chiếc xe kéo ven đường.
Charles là người Đức, vốn giữ chức Viện trưởng Bệnh viện Nam Kinh, vì phu nhân mà chuyển đến Nghi Châu, tự mình mở một phòng khám tại gia. Tuy trang thiết bị chưa đầy đủ bằng bệnh viện lớn, song ông chuyên nghiên cứu khoa não, có trình độ chuyên môn vượt trội. Người tới xem bệnh thuộc phòng khám đều không phú thì quý.
Sau khi đến phòng khám Thẩm Tế Nhật liền theo chân hộ sĩ vào văn phòng của Charles. Charles là một quý ông trung niên tóc nâu xoăn, thấy anh vào thì đứng dậy trao cho anh cái ôm niềm nở.
Lần ngã sấp này, thái dương Thẩm Tế Nhật va đập bị thương, được dán đè bằng miếng băng gạc. Anh dùng mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114229/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.