Sắc mặt Du Thiên Lâm mang sẵn bực tức, hiện giờ biến thành thâm trầm u ám hơn bao giờ hết. Cơn thịnh nộ rừng rực trong đáy mắt chẳng thèm giấu diếm chút nào. Trông vậy da đầu vị quản lí nọ nổi gai ốc, cuối cùng ông cũng giật mình cố ngẫm xem có phải bản thân đã thốt ra lời phật ý không.
"Là đích thân tiên sinh yêu cầu giải tỏa căng thẳng hả?" Du Thiên Lâm ghìm nộ khí xung thiên ép hỏi.
Quản lí chôn chân nơm nớp lo sợ thưa: "Việc này...Tôi không rõ lắm. Có điều tiền nong là do hai vị vừa tới cùng Thẩm tiên sinh chi, họ còn căn dặn tôi phải chuẩn bị chu đáo trà giải rượu, chờ xong việc thì bưng lên ạ."
Du Thiên Lâm nghe dứt câu, tránh tiếp tục lãng phí thì giờ, đòi quản lí lấy ngay chìa khóa đến, xoay người bước về hướng cầu thang. Hắn chối từ sự giúp đỡ bởi bất kì ai, kẹp nạng dưới nách y như trước hành động thoăn thoắt, phút chốc bóng dáng biến mất cuối nhịp cầu thang.
Quản lí chẳng dám đắc tội Thẩm Tế Nhật, lại càng không dám mạo phạm vị Du trưởng ty có hậu đài bí ẩn này, chỉ còn cách dắt khóe miệng cứng ngắc, tiếp đón đồng chí lái xe ngồi chờ.
Du Thiên Lâm chạy một mạch vọt lên tầng năm. Nơi ngã rẽ cuối hành lang tầng bốn thấp thoáng có bóng dáng đôi nam nữ đứng tỉ tê tán tỉnh. Đồ cô gái mặc chính là bộ xường xám đỏ chót của chốn này. Hắn tức khắc suy tưởng ra việc Thẩm Tế Nhật sẽ làm ở đây, sải dài bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114222/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.