Thẩm Tế Nhật cho là mình nghe lầm, đang phân vân xem có nên cất lời hay không, thì lại nghe được bên trong vọng ra tiếng thở dốc càng dồn dập hơn. Vẫn là thanh âm thì thào gọi tên anh, nhưng chất chứa dục vọng khiến người nghe mặt đỏ tai hồng.
Anh lảo đảo thụt lùi từng bước chân về phía sau, rốt cục hiểu được Du Thiên Lâm đang làm cái gì.
Bản thân anh cũng là đàn ông, dễ hiểu Du Thiên Lâm có nhu cầu này là hết sức bình thường. Nhưng mà vì sao Du Thiên Lâm lại gọi tên của anh khi làm loại sự tình này, còn càng gọi càng...
Đầu óc anh trống rỗng. Và những tiếng "Vân Thâm" kia vẫn cứ len lỏi vào trong tai tựa như một khúc nhạc tà ma. Nghe thấy chúng làm anh hoảng loạn khó thở. Lồng ngực giống cái nồi súp-de* sôi sùng sục. Cảm thấy nỗi hổ thẹn cùng sự phẫn nộ không ngừng xiết chặt như muốn bóp nghẹt, khiến anh hoàn toàn chẳng còn mặt mũi nào tiếp tục chết đứng ở chỗ này.
*Nồi súp-de: Bộ phận của máy hơi nước (ra đời vào cuối thế kỉ 18) dùng để đun nước sôi lấy hơi. Việc giãn nở của hơi tạo một lực đẩy lên piston hay các cánh tuốc bin.
Anh quay phắt xuống tầng dưới, dặn dò đám người hầu cấm được đề cập chuyện anh đã tới đây, dắt theo Tùng Trúc vội vã chạy xe thẳng về Thẩm phủ.
Dọc đường đi sắc mặt anh luôn rất khó coi, trầm mặc nhìn trân trân cảnh đêm ngoài cửa xe đang vụt qua cực nhanh.
Tùng Trúc hiếm khi trông thấy vẻ mặt anh sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114221/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.