Hôm sau, tôi nhận được tin nhắn của Cố Hạ, hỏi tôi có rảnh không.
Khi đó, Tàng Sơn đang dựa vào vai tôi đan chiếc khăn quàng cổ, đó là cảnh tượng hết sức kinh hoàng, nhưng anh ta đan rất tập trung như thể đang tổ chức một cuộc họp cực kỳ quan trọng."
"Đi đi." Anh nhẹ nhàng nói, cứ như không để ý lắm.
Đến gặp Cố Hạ ở công viên hôm qua, tôi đã giặt sạch quần áo của chị cậu ấy, đóng gói trong một cái túi giấy.
Khi đến nơi, tôi phát hiện đi cùng cậu ấy còn có một cô gái chân dài, tóc ngắn, mắt mèo, vô cùng quyến rũ.
"Đây là chị gái của tôi, Cố Vân." Cố Hạ đỏ mặt giới thiệu, "Cô ấy cứ một mực đòi tới, tôi không cản được."
"Ngại quá." Cố Vân gật đầu, thăm dò nhìn tôi, "Thằng em trai của chị chưa từng kể về bạn gái của nó..."
Cố Vân còn chưa nói xong đã bị Cố Hạ ngắt lời: "Chị, đây là bạn em!"
"Trên người em có mùi thối." Cố Vân mặc kệ Cố Hạ, cứ nhìn tôi chằm chằm, "Mà em... Chắc là đã chết rồi, nhưng sao em lại còn sống?"
"Chị đang nói gì vậy?" Cố Hạ kêu to, "Em xin chị đấy, chị về trước đi."
"Khoan đã." Tôi cản cậu ấy lại, "Chị Cố Vân, trên người có mùi thối là có ý gì?"
Chị ấy nhướng mày nhìn tôi: "Em không biết à?"
Cố Hạ ở bên thì thầm: "Cô ấy chỉ là người bình thường thôi."
"Em mới là người bình thường đấy." Cố Vân quay đầu trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707634/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.