Khi tình yêu đích thực đến, rất nhiều chuyện trở nên phi lý. Sau hai tháng xác nhận mối quan hệ với Lý Tán, vì nhiều lý do, một phần tôi cũng muốn vậy, anh đã chuyển đến sống cùng tôi.
Anh tắm xong, chiếc áo choàng tắm để hở một nửa, hình ảnh dưới xương quai xanh khiến hai mắt tôi cứ dán chặt vào.
"Có muốn nhìn kỹ hơn không?" Cảm nhận ánh mắt rực lửa của tôi, Lý Tán ngừng lau tóc, nghiêm túc hỏi.
Tôi liều lĩnh chạy tới, không biết xấu hổ mà nói: "Muốn."
Lý Tán vứt chiếc khăn trong tay đi, kéo tôi qua: "Ánh sáng ở đây không tốt lắm."
Dứt lời, anh dẫn tôi vào phòng, nhưng bên trong tối đen như mực, tôi bực bội lẩm bẩm: "Ánh sáng ở đây tốt à?"
Bên tai vang lên tiếng cười khúc khích, anh nắm chặt cổ tay tôi: "Nhìn thôi thì có gì thú vị?"
Cuộc sống hết sức hài hòa, tôi cuối cùng cũng nhớ ra công việc chính của mình là một blogger du lịch.
"Em phải đi Vân Nam hai ngày."
Lý Tán nắm lấy tay tôi, tâm trạng có vẻ không tốt lắm: "Cho anh đi cùng được không?"
Ai mà tin người như vậy là giáo sư hả?
"Tương lai của chúng ta còn dài mà."
Tôi hôn anh.
Có lẽ biết tôi là người có lập trường nên Lý Tán không cố gắng thuyết phục nữa, đành trút cơn giận bằng cách khác.
Thế nên hôm sau tôi suýt chút trễ máy bay.
ads
Nhìn vẻ mặt bực bội của anh, tôi không giận nữa.
Lên máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707597/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.