Ngay khi cửa thang máy mở ra, tôi định lao vào thì bị Lý Tán kéo lại.
Anh ôm eo tôi, thấy tôi muốn hét lên liền bịt miệng tôi lại, lúc này tôi mới biết dù là giảng viên đại học, anh vẫn có sức lực lớn đến như vậy.
Tôi vùng vẫy, nhưng tất cả sức lực của tôi đều như ruồi muỗi.
Bị Lý Tán kéo về phòng ném lên giường, tôi điên cuồng đứng bật dậy, run rẩy nhỏ giọng nói: "... Anh đừng giết tôi."
"Không phải anh đã nói rồi sao? Anh không phải người xấu." Lý Tán nhìn tôi, sắc mặt lạnh lùng, nếu nhìn kỹ, đôi mắt anh thấp thoáng sự bi thương.
Nghe anh nói mà tôi tái mặt, đây rõ ràng là lời anh đã nói khi đuổi theo tôi trong giấc mơ.
Giấc mơ ấy là thật?
Tôi mở miệng muốn hỏi nhưng bản thân đã sợ đến mức không nói được gì.
Đến lúc tôi hoàn hồn, Lý Tán đã còng tay tôi vào đầu giường bằng chiếc còng tay.
"Anh đã giết bao nhiêu người?" Nhìn bộ dáng thành thạo của anh, tôi cuối cùng cũng cảm thấy Lý Tán có thể là tên sát nhân biến thái nào đó.
Lý Tán như chìm vào hồi ức, sắc mặt tái nhợt, khàn giọng: "Bốn."
Bốn người đã bị giết, tôi có lẽ là người thứ năm. Anh là tay già đời thì có gì đau khổ chứ? Biến thái còn có bí mật cất giấu trong lòng à?
Tim tôi thắt lại, hận không thể giết chết tình yêu này của mình: "Anh muốn làm gì?" Khi gặng hỏi, giọng tôi run run, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707596/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.