Ngay khi ý thức quay lại, tôi lập tức ngồi dậy.
Tôi khéo léo lôi điện thoại ra khỏi giường, bỏ qua việc thử mở khóa bằng vân tay, nhập thẳng mật khẩu.
Với một cú vuốt, tôi tìm đến tên của "Vân Hướng Vãn" trong danh bạ, thực hiện cuộc gọi.
Tất cả hành động được thực hiện nhanh gọn, thời gian sử dụng chưa đến 20 giây.
Tôi phải thừa nhận tập luyện quả nhiên là khác.
"Hướng Vãn! Cậu ở đâu?" Cuộc gọi kết nối rồi.
"Tớ ở ngoài trường..." Đầu bên kia truyền tới tiếng của Hướng Vãn.
Hướng Vãn còn chưa nói xong, có một giọng nói khác lọt vào điện thoại.
"Anh về rồi."
Giọng nói này... Giọng nói này...
Tên giết người đang ở bên cạnh Hướng Vãn, thân thiết nói với cậu ấy "Anh về rồi".
Toàn thân bắt đầu rét run, tôi xoa xoa huyệt thái dương thật mạnh.
Ít nhất bây giờ Hướng Vãn vẫn chưa bị giết.
Đây là cục diện tốt nhất đến giờ.
ads
Tôi không chắc tên ma quỷ đó có nghe thấy tiếng tôi nói chuyện với Hướng Vãn hay không, bởi vậy tôi không thể bảo Hướng Vãn mau chạy.
"Hướng Vãn, cậu có thể lập tức về trường không? Bài tập nhóm của chúng ta có chút vấn đề, sắp đến hạn nộp rồi..." Có trời biết tôi đã khó khăn thế nào mới nói được câu này với ngữ điệu phù hợp.
"Vấn đề gì vậy?"
"Nói chung là một mình tớ không giải quyết được, cậu có thể về xem không?"
Lo chết đi mất! Chẳng lẽ Hướng Vãn không vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707573/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.