"A Trữ, anh trai cháu đã giúp cháu rồi, sau này cháu không được đi vay nặng lãi nữa."
Anh là con nhà người ta trong mắt mọi người, anh là anh trai tốt, tôi muốn gì anh cũng sẵn sàng cho tôi.
Cho nên tôi nói với anh: "Anh trai, bọn họ cứ quấy rầy em, em không muốn gặp họ nữa."
"Không sao, anh đi thay em."
"Anh trai, em muốn gì anh cũng đều cho em sao?"
"Ngốc quá, chúng ta là anh em ruột, tuy hai mà một mà."
Vì thế sau buổi tụ tập bạn bè hôm đó, anh trai đã chết trong con hẻm nhỏ, nhưng như thế vẫn chưa đủ, thân phận, địa vị, bạn bè của anh, những lời khen ngợi, tất cả đều nên thuộc về tôi.
Tôi đi tìm bà Dư, dùng tính mạng của mình để đổi sự trở về của anh trai.
Có điều, trong thế giới đó tôi là Lâm Việt, còn anh thành Lâm Trữ.
Theo yêu cầu của tôi bà Dư xóa sạch tất cả dấu vết trên người "em trai", nhưng nếu anh ấy đủ thông minh thì sẽ phát hiện trên người tôi không có hình xăm mà có vết bớt.
Anh trai cứ thế mà chết đi, tôi cứ thế mà sống lại làm Lâm Việt.
Anh trai thông minh, nhưng đứa em ngốc nghếch như tôi cuối cùng cũng thông minh được một lần.
Tôi gặp lại Điền Mịch, cô ấy chủ động tới tìm tôi, ôm tôi rồi bật khóc.
Cô ấy trở thành bạn gái tôi, rất dính người, quấn lấy tôi cả ngày, nhưng không thể không thừa nhận cô ấy rất đáng yêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707481/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.